Cô gái nhìn bằng "con mắt thứ ba"

Thảo luận trong 'Ngoại cảm' bắt đầu bởi danglevu, 4 Tháng tư 2007.

  1. danglevu

    danglevu New Member

    Tham gia ngày:
    17 Tháng ba 2007
    Bài viết:
    170
    Điểm thành tích:
    0
    Các nhà khoa học đã tốn không ít giấy mực phân tích về hiện tượng "con mắt thứ ba", tức là một người có khả năng nhìn không phải bằng đôi mắt bình thường. Chuyện ấy chỉ có trên thế giới và rất hãn hữu.
    Đâu đó trong các tài liệu về Phật giáo cũng có nhắc đến "con mắt thứ ba" mà các tín đồ phật tử gọi bằng những cái tên như mắt huệ, mắt tâm linh, phật nhãn, mắt thiên đàng...
    Tuy nhiên, những câu chuyện đó ít nhiều mang hơi hướng huyễn hoặc. Thế nhưng, hiện tại ở Việt Nam có cô gái có khả năng nhìn bằng trán, mũi, thái dương và đã được khẳng định qua hàng chục cuộc thí nghiệm của các nhà khoa học chuyên nghiên cứu về những hiện tượng dị biệt.
    Cuộc thí nghiệm bí mật
    [​IMG]
    Dù bịt cả hai mắt lại, chị A vẫn có thể nhìn thấy mọi thứ (Ảnh minh họa)
    Trong hơn chục năm qua, nhà khoa học Tuệ Đức, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng Việt Nam và các thành viên là các nhà khoa học trong Liên hiệp đã có cả ngàn cuộc nghiên cứu thí nghiệm đề tài về những khả năng được coi là đặc biệt của con người trên khắp cả nước.
    Tổng kết các cuộc nghiên cứu, thí nghiệm, các nhà khoa học ở Liên hiệp nhận thấy, có đến 98-99% số người tự nêu ra khả năng "đặc biệt" là lừa bịp. Như vậy con số 1-2% dù vô cùng nhỏ bé, dù còn phải nghiên cứu nhiều, song sự tồn tại những khả năng đặc biệt là có thật?
    Có nhiều chuyện kỳ lạ mà các nhà nghiên cứu đã từng thí nghiệm như có người nhìn thấy linh hồn, nhìn thấy quá khứ, nói chuyện với người âm... nhưng với kết quả là đúng sự thực, các nhà khoa học vẫn chưa dám công bố.
    Tôi đã từng được ông Tuệ Đức cho xem một đoạn phim quay cuộc thí nghiệm về một hiện tượng mà người ta gọi là bị... "ma" nhập. Đó là một người đàn ông còn trẻ, anh ta thỉnh thoảng lại bị một con "ma chửa" nhập vào khiến mặt mũi đỏ gắt, nói giọng con gái, cứ cười khanh khách và đặc biệt cái bụng tự nhiên trương phình lên như người chửa 8 tháng (?!) Khi các nhà khoa học dùng roi dâu vụt vào cơ thể anh ta, thì tự nhiên ""con ma" thoát ra ngoài, và cái bụng anh dần dần xẹp xuống (?!).
    Các nhà khoa học ở Liên hiệp đã nghiên cứu nhiều lần, song vẫn chưa tìm ra lời giải đáp thuyết phục cho hiện tượng trên nên vẫn chưa dám công bố kết quả. Người đời thì cứ cho rằng, đó là hiện tượng "ma" nhập. Những chuyện lạ xảy ra ở nước ta mà các nhà khoa học của Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng đã nghiên cứu là rất nhiều và nó thực sự quá kỳ lạ mà đôi lúc ra không thể phủ nhận, cho rằng đó là vớ vẩn, mê tín, dị đoan.
    Chẳng hạn như chuyện về những người có khả năng tìm mộ. Đối với người dân thì những chuyện trên thuộc lĩnh vực mê tín, song đối với các nhà khoa học chuyên nghiên cứu những khả năng đặc biệt của con người thì hoàn toàn mang tính khoa học thuần túy. Ông Tuệ Đức lý giải rằng, mỗi con người, mỗi sự vật trên trái đất đều có một loại sóng đặc biệt mà khoa học chưa tìm ra được bằng máy móc thông thường.
    Khi sự vật mất đi, khi con người tan biến vào cát bụi thì loại sóng bí ẩn đó vẫn lưu lại trên trái đất có thể hàng trăm, hàng ngàn năm. Năng lượng bộ não con người là vô tận, con người mới chỉ khám phá được một phần rất nhỏ, song đối với một số người, vì những lý do nào đó, do bệnh tật, tác động của ngoại cảnh, nội lực đã khai mở được phần bí ẩn của bộ não, mà phần bí ẩn này có khả năng giải mã được những loại sóng đặc biệt nào đó. Hiểu một cách đơn giản thì chiếc ti vi hoặc chiếc radio có thể giải mã được tần số sóng, nhà ngoại cảm có thể ví như chiếc ti vi hay chiếc radio vậy.
    Những câu chuyện về những hiện tượng lạ, những con người có khả năng đặc biệt ở nước ta cũng như trên thế giới là rất nhiều, tuy nhiên, chuyện về một cô gái có thể đọc được chữ, nhìn thấy mọi vật bằng... trán, bằng mũi, bằng hai thái dương thì đúng là từ cổ chí kim chưa từng gặp bao giờ ở nước ta.
    Tôi đã nghe ông Tuệ Đức hé lộ về cô gái có khả năng đặc biệt này từ mấy năm trước, trong những lúc có chút men rượu. Tuy nhiên, khi tôi đặt vài câu hỏi liên quan đến cô gái kia thì ông Tuệ Đức tỉnh liền và lảng sang chuyện khác, mặc cho tôi thuyết phục đủ kiểu.
    Mấy năm nay, thi thoảng tôi lại điện thoại hoặc ghé Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng "thăm" ông Đức và... hỏi thăm về cô gái có "con mắt thứ ba", nhưng cũng chỉ nhận được nhõn một câu "đang nghiên cứu".
    Đối với ông Tuệ Đức, cô gái này là nhân vật đặc biệt nhất mà ông từng gặp, cho nên ông quyết tâm nghiên cứu thật kỹ càng trước khi công bố. Cách đây không lâu, nhà nghiên cứu Nguyễn Giác Hải khi trả lời phỏng vấn trên truyền hình cũng nhắc đến cô gái có khả năng kỳ lạ trên, song nhất định không tiết lộ thông tin cụ thể.
    Nhà báo Thanh Tùng, người dẫn chương trình "chuyện lạ Việt Nam" cũng tốn không ít công sức thuyết phục, song ông Hải chỉ lắc đầu. Tôi cũng đã từng gọi điện thoại tới ông Hải, song cũng thất bại. Một số nhà báo biết chuyện này cứ tiếc ngẩn ngơ.
    Thời gian trôi đi, không hiểu thương xót cho sự "nhiệt tình" của tôi hay sao mà sáng sớm ông Tuệ Đức đã điện cho tôi bảo tôi đến ngay Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng để gặp người phụ nữ có "con mắt thứ ba", với điều kiện không được dẫn ai tới theo và nếu viết báo chí thì không được nêu tên, địa chỉ cụ thể của chị ấy.
    Các nhà khoa học chưa muốn công bố kết quả các cuộc nghiên cứu vì chưa có lời giải đáp thuyết phục, hơn nữa nếu công bố tên tuổi, địa chỉ cụ thể của người phụ nữ này trên báo chí sẽ có nhiều người tò mò tìm đến làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của chị. Từ đây xin tạm gọi người phụ nữ này là A.
    Mới đầu giờ sáng mà căn phòng tầng 4 đã chật kín các nhà khoa học của hai cơ quan nghiên cứu hiện tượng lạ, khả năng đặc biệt của con người là Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng, Trung tâm Bảo trợ Khoa học kỹ thuật truyền thông. Ngoài ra còn có một số nhà khoa học của Viện Khoa học Hình sự, Bộ Công an đến để chứng kiến, ghi nhận và vào cuộc nghiên cứu nhằm vận dụng khả năng của chị A.
    Ông Tuệ Đức và các nhà khoa học trong Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng đã làm rất nhiều cuộc thí nghiệm về khả năng đặc biệt của chị A, song lần này là lần tập hợp đầy đủ các nhà khoa học nhất và địa điểm thực hiện cuộc thí nghiệm là ngay tại phòng làm việc của ông.
    Khác với tưởng tượng của tôi, chị A không có vẻ ngoài gì đặc biệt. Chị ngoài 30 tuổi mặc áo màu thẫm, chiếc quần kẻ giản dị, trông chị chất phác và bình thường như bao cô gái lam lũ ở các vùng quê. Phương án thực hiện cuộc thí nghiệm đã được vạch sẵn từng bước. Qua mỗi bước thí nghiệm thông minh của các nhà khoa học, khả năng của chị A sẽ được bộc lộ và những toan tính, những chuyện bịp bợm nếu có cũng dễ dàng bị lộ tẩy.
    Ông Đức Tuệ đã làm thí nghiệm nhiều lần với chị A nên khuôn mặt ông không có vẻ vừa háo hức vừa nghi ngờ như những nhà khoa học lần đầu được chứng kiến. Lần thử nghiệm này ông tập hợp nhiều nhà khoa học của ba cơ quan hàng đầu Việt Nam chuyên nghiên cứu hiện tượng lạ, cốt để cùng hợp tác đi tìm lời giải thích cặn kẽ, có sức thuyết phục.
    Sau khi đã trình bày kết quả các lần thí nghiệm trước, những đặc điểm sơ lược về thân nhân của chị A, ông tiến hành làm thí nghiệm trước sự chứng kiến của đông đảo các nhà khoa học đứng ngồi xung quanh. Chiếc camera của ông Đức được bật lên, cuốn băng chạy sè sè.
    Bước đầu tiên, ông Đức yêu cầu chị A nhắm mắt lại. Sau khi chị A đã nhắm tịt mắt cả hai mắt trước sự chứng kiến của mọi người thì một nhà khoa học cầm tờ Chuyên đề ANTG mà tôi mang đến tiến về phía chị A. Nhà khoa học này giơ tờ báo lên trước mặt. Chị A cũng ngước mặt lên theo như thể chị thấy mọi hành động của nhà khoa học này. Tất cả những người chứng kiến lần đầu đều trố mắt kinh ngạc. Nhưng ngạc nhiên hơn là chị "đọc" báo... bằng trán rất trôi chảy.
    Đó mới chỉ là bước đầu tiên của cuộc thí nghiệm. Để hóa giải mọi nghi ngờ khi một số người đặt câu hỏi: "Liệu chị A có nhìn theo kiểu ti hí không?". Ông Tuệ Đức dùng mẩu băng dính đen dính hai mí mắt chị A lại. Với hai mẩu băng dính chắc chắn, chị A cố mở thế nào hai mí mắt cũng không nhích lên được. Tuy nhiên, khuôn mặt chị A vẫn thanh thản. Chị đọc vanh vách hết trang này đến trang kia của tờ báo như bất cứ một người bình thường nào.
    Đây là tờ báo vừa phát hành buổi sáng mà tôi cầm đến, nên nhiều khả năng chị A chưa được đọc lần nào chứ đừng nói đến chuyện chị đã đọc thuộc lòng. Tuy nhiên, bất cứ tài liệu nào được đưa ra trước đôi mắt dán chặt bằng miếng băng dính đen ngòm kia chị A đều đọc rất trôi chảy.
    Để loại bỏ khả năng đôi mắt chị A đặc biệt đến nỗi có thể nhìn xuyên thấu lớp mi và băng dính mỏng, các nhà khoa học dùng tiếp tờ tạp chí để che trước hai mắt chị. Tuy vậy, chị A vẫn đọc làu làu như không hề có chuyện gì xẩy ra, thậm chí các nhà khoa học mang cả cuốn sách dày hơn 100cm che trước mắt cũng không gây khó khăn gì cho việc tiếp nhận thông tin của chị A từ những tờ báo.
    Lạ lùng hơn, chị ngước trán lên tường nhà đọc chính xác con số chỉ từng giây, từng phút trong chiếc đồng hồ treo tường: chị chỉ tay, và miêu tả hình dáng, quần áo từng giáo sư, tiến sĩ, các nhà khoa học đang đứng ngồi khắp phòng, khiến các nhà khoa học hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
    Một nhà khoa học còn cẩn thận bằng cách dùng chính đôi tay của mình bịt hai mắt chị A nhưng hỏi vật gì xung quanh, chị nói đúng vật đó. Một nhà khoa học khác thì nghĩ ra dùng hai chiếc cốc sứ dày, chụp vào mắt chị A và đem cuốn Kinh Dịch bày trước mắt chị. Chị vẫn đọc lưu loát, không sai một lỗi chính tả.
    Ngay cả nghiên cứu của Nguyễn Giác Hải cũng đã từng mất mấy ngày trời để sáng chế ra một chiếc kính có mắt kính đen ngòm, dày cộp, ôm kín mắt chị A song ông ngồi quan sát chị cả ngày, chị vẫn đeo kính và làm việc bình thường, xem ti vi, đọc sách như không có chuyện gì xẩy ra. Người khác đeo chiếc kính đặc biệt của ông, trước mặt sẽ chỉ là bóng đêm đen kịt.
    Để tìm ra vị trí "con mắt thứ ba" của chị A, các nhà khoa học che kín cả khuôn mặt chị lại. Lúc này, dù cố gắng thế nào chị cũng không thấy gì nữa. Như vậy, dù "con mắt thứ ba" của chị nằm ở đâu trên khuôn mặt thì nó cũng đã bị che khuất.
    Ông Tuệ Đức kéo dần vật che mặt xuống từ phía đỉnh dầu xuống phía cằm. Khi vật che hở phần trán, điểm giữa hai lông mày thì chị lại nhìn được. Chị A cũng khẳng định rằng nhìn được là nhờ "con mắt" ở trán, phía trên sống mũi, điểm giữa hai lông mày. Chị nhận thấy có một luồng ánh sáng chiều từ trán ra và thu nhận được hình ảnh trước mắt như một chiếc máy quay phim vậy. Chuyện nghe cứ như có vị bồ tát có con mắt giữa trán ở trong phim Tây Du Ký!
    Ông Tuệ Đức cùng các thành viên trong đoàn nghiên cứu tiếp tục bịt khắp mặt của chị A và chỉ để hở một điểm nhỏ ở mũi theo yêu cầu của chị. Thật ngoài sức tưởng tượng khi chị có thể nhìn thấy mọi vật và đọc được mọi loại sách báo bằng mũi.
    Các nhà khoa học lại che mũi và để hở một bên thái dương. Lại một sự sửng sốt mới: Thái dương của chị A cũng có "mắt". Che thái dương bên trái chị đọc sách bằng thái dương bên phải, che thái dương bên phải thì chị đọc sách bằng thái dương bên trái.
    Theo lời kể của chị A và ông Tuệ Đức, người đã 4 năm miệt mài, âm thầm nghiên cứu hiện tượng lạ này thì chị A không những có "con mắt thứ ba" mà điều đặc biệt là bằng sự điều khiến từ suy nghĩ của chị, "con mắt" sẽ phát huy tác dụng ở trán, ở hai bên thái dương hoặc ở "mũi".
    Do vậy, dù có bịt cả hai mắt, che cả mặt song chỉ cần hở ra một trong 4 điểm trên khuôn mặt là chị A có thể nổ xe máy phóng vù vù trên đường đông người qua lại. Điều này, ông Tuệ Đức cũng đã làm thí nghiệm. Chính chị A trong hoàn cảnh bịt mắt đã chở ông Đức dọc đường làng, vượt qua các chướng ngại vật do các nhà khoa học sắp xếp.
    Theo ông Tuệ Đức, cách đây 4 năm, khi ông bắt đầu nghiên cứu thì thi thoảng chị A mới bộc lộ khả năng đặc biệt. Mỗi khi khả năng của chị bộc lộ, gia đình lại gọi ông đến làm thí nghiệm và lần nào cũng thành công mỹ mãn. Thời gian gần đây, ""con mắt thứ ba" của chị đã ổn định hơn và có thể nhìn bất cứ lúc nào.
    Khả năng đặc biệt của chị A, theo lý giải bước đầu của các nhà khoa học, có thể là một ngoại lực hoặc nội lực nào đó đã vô tình đánh thức một cơ quan bí ẩn của não bộ mà các nhà khoa học chưa phát hiện ra.
    Việc chị A nhìn được bằng "con mắt thứ ba" là rất lạ đời, bởi chị không tập yoga, không tập thiền mà theo chị và gia đình thì chị cũng chẳng có tiền sử bệnh tật hay bị một chấn thương nào.
    Hoàn cảnh gia đình chị cũng bình thường. Chị sinh ra trong một gia đình làm nghề nông ở Hải Phòng. Chị đã lấy chồng, có con và hiện đang sống với chồng ở Lương Sơn (Hòa Bình) rất bình thường như bao phụ nữ khác.
    Chị A cho biết, một ngày cách đây 5 năm, tự nhiên chị thấy có một luồng sáng từ trán chiếu ra và chị cảm nhận được những hình ảnh mờ nhạt qua luồng sáng đó. Sợ hãi quá, chị dùng băng dính đen dính "con mắt" ở trán đó lại, nhưng rồi bằng sự điều khiển qua ý nghĩ, chị lại thấy có luồng sáng phát ra từ mũi.
    Chị dán ở mũi thì lại nhìn được ở thái dương. Chị và gia đình quá sợ hãi, không biết nguyên nhân vì sao. Thế rồi một người mách chị đến Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng, nơi có các nhà khoa học chuyên nghiên cứu về các hiện tượng đặc biệt, mỗi ngày chị đã nhìn thấy rõ mọi vật rõ hơn bằng ""con mắt thứ ba", còn mắt" ấy đã nhìn mọi vật rõ như mắt thường.


    (nguồn: http://tintuconline.com.vn/vn/khampha/106614/)
     
  2. danglevu

    danglevu New Member

    Tham gia ngày:
    17 Tháng ba 2007
    Bài viết:
    170
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Cô gái nhìn bằng "con mắt thứ ba"

    Sau buổi thí nghiệm về khả năng nhìn bằng trán, mũi, thái dương của chị A như số báo trước chúng tôi đã nêu, các nhà khoa học vẫn chưa có được kết luận mới, chính xác về hiện tượng này.
    Tuy nhiên, một vài nhận định ban đầu cũng phần nào hé lộ được những khả năng tiềm ẩn của con người. Cũng như vũ trụ bao la, bộ não con người bé nhỏ, song còn vô vàn điều bí ẩn mà chúng ta chưa khám phá hết được.
    Lý giải của các nhà khoa học về "con mắt thứ ba"
    [​IMG] Dù bịt mắt thế nào chị A cũng có thể đọc được. Trong nhiều tài liệu mà ông Tuệ Đức tham khảo, các nhà khoa học trên thế giới nhận định "con mắt thứ ba" có thể là cơ quan giúp một số người có được những khả năng đặc biệt như tiên tri hay thần giao cách cảm...
    Còn đối với các nhà yoga, các thiên sư lỗi lạc thì bất cứ ai trong chúng ta cũng có "con mắt" đó, vấn đề là có biết "mở" nó ra hay không mà thôi.
    Truyền thuyết cổ xưa của phương Đông lại khẳng định con người có những trung tâm năng lượng đặc biệt có khả năng đọc và phát ra các dạng ý nghĩ và nó được gọi là "con mắt thứ ba".
    Ta có thể thường xuyên bắt gặp "con mắt thứ ba" được gán trên trán các vị thần qua hình vẽ hoặc các pho tượng tại những đền chùa đạo Phật. Một số nhà nghiên cứu lại cho rằng, đây chính là ký ức về "những tổ tiên có nguồn gốc ngoài trái đất" của nhân loại (?!).
    Theo truyền thuyết, "con mắt" đó giúp họ có khả năng tiên tri, thôi miên, thần giao cách cảm, tác động từ xa, thu nhận kiến thức trực tiếp từ trí tuệ vũ trụ, nhìn được quá khứ và tương lai...
    Những nhà yoga tài ba trên thế giới đều khai thác được những khả năng tâm lý khác thường."Con mắt thứ ba" của một số nhà yoga có tác dụng như những tia X-quang đi xuyên qua các bức tường, nhìn thấy vật đằng sau, hoặc phát hiện được kho báu dưới lòng đất. Họ còn có thể quan sát được các sự kiện diễn ra ở bất cứ thời gian nào và bất cứ ở đâu trên trái đất.
    Ở Ấn Độ, những người có khả năng như vậy được gọi là Trikalazna, có nghĩa là người biết được cả quá khứ, hiện tại, tương lai. Ở châu Âu người ta gọi là nhà chiêm tinh học.
    Tài năng của các nhà yoga phụ thuộc vào sự phát triển của "con mắt thứ ba" và sự phát triển đó được chia thành 4 mực độ khác nhau:
    Mức thứ nhất cho phép nhìn thấy những vòng hào quang phát tiết từ đồ vật, con người. Trong Phật giáo, những vòng hào quang đó được gọi là tinh hoa, tinh lực. Hào quang phát ra từ mỗi người đều có một hình dạng, màu sắc khác nhau, phụ thuộc vào sức khỏe, trạng thái tâm lý của người đó.
    Chính vì thế, khi các nhà yoga đạt được mức thấp nhất cũng có thể dự đoán được bệnh tật của con người thông qua việc quan sát hào quang phát ra từ xung quanh cơ thể họ.
    Mức thứ hai, có thể nhìn xuyên qua các đồ vật, đọc được ý nghĩ của người khác, thậm chí nhìn rất rõ con chim đang bay trên không trung, ở rất xa và cao, trong khi người bình thường không thấy gì. Tuy nhiên, khả năng nhìn xuyên thấy là chưa rõ ràng và chưa bền vững.
    Mức thứ ba chính là sự hoàn thiện của mức thứ hai, khi đó, những hình ảnh quan sát bằng "con mắt thứ ba" sẽ có chất lượng không kém gì mắt thường. "Con mắt thứ ba" sẽ như một chiếc máy ảnh, chụp được tỉ mỉ, từng chi tiết từng sự kiện diễn ra trong cả quá khứ, hiện tại và tương lai.
    Các nhà khoa học khẳng định, dựa vào cấu trúc của bộ não, vật báu trời cho, bất cứ người nào cũng có thể đạt được ba mức độ trên bằng cách luyện tập kiên trì, bài bản. Đối với những người khiếm thị, "con mắt thứ ba" sẽ được bộ não kích thích hoạt động và việc khai mở nó sẽ nhanh chóng và dễ thành công hơn.
    Mức độ cao nhất, luyện đến độ tinh thông thì hiếm người làm được. Để đạt tới ngưỡng này, con người cần phải cống hiến toàn bộ cho sự nghiệp hoàn thiện về tinh thần. Khi đã đạt đến mức độ tuyệt đỉnh của giai đoạn thứ tư, con người sẽ không cần học ai và không cần học cái gì nữa. Khả năng tinh thần sẽ cho phép con người biết và "nhìn" thấy tất cả những gì mong muốn, không phụ thuộc vào thời gian và không gian.
    Các nhà khoa học Anh và Đức thì giải thích sự tồn tại của "con mắt thứ ba" tương tự như một số loài động vật. Thực tế, những động vật có "con mắt thứ ba" không phải là hiếm, phổ biến nhất là những loài bò sát, đặc biệt là rắn và thằn lằn.
    Chúng có một con mắt thóp nằm ngay dưới một lỗ nhỏ trên phần xương sọ và được phủ một lớp da mỏng trong suốt và cơ quan này rất nhạy cảm với milimet và từ trường. Nhiều khả năng nó còn thu nhận được các loại sóng siêu âm và hạ âm. Nhờ đó, các loài bò sát thường có khả năng biết trước thảm họa thiên nhiên như động đất, núi lửa phun trào, bão từ...
    Đối với con người, chúng ta cũng có bằng chứng khá thuyết phục về "con mắt thứ ba". Cơ quan kỳ lạ này đôi khi nằm trên thóp hoặc gáy. Đó là trường hợp của Emi Hanson, một cô giáo 25 tuổi, sống tại thành phố Columbus (Mỹ).
    Emi có tới ba con mắt, trong khi "mắt thứ ba" nằm sau gáy lại nhìn rõ hơn hai con mắt thường vốn bị cận của cô. Hồi nhỏ, Emi phải để tóc dài để che con mắt này đi, nhưng bọn trẻ đã phát hiện ra và người ta đặt cho cô cái tên Cyclops (tên người khổng lồ một mắt trong thần thoại Hy Lạp).
    Khi lớn lên, Emi được rất nhiều nhà khoa học nghiên cứu và các kết quả nghiên cứu được công bố rộng rãi trên báo chí. Do vậy, Emi không còn cảm thấy ngượng nữa mà để cho rất nhiều người xem. Giờ đây, Emi đã lấy chồng và sinh con bình thường như những phụ nữ khác. Đối với Emi, "mắt thứ ba" rất có lợi khi cô có thể xem truyền hình bằng gáy hoặc quan sát được đằng sau khi lái xe mà không cần kính chiếu hậu.
    Tiến sĩ Pravdivtsev, người Nga, đã bỏ gần như cả cuộc đời để nghiên cứu Emi Hanson và những người có khả năng phát ra năng lượng sinh học từ một điểm nằm trên trán. Ông khẳng định rằng, bằng nghiên cứu về phôi thai hiện đại, có thể tìm thấy "con mắt thứ ba" ở tháng thứ hai của phôi thai, nhưng con mắt này sẽ dần mắt đi khi thai nhi tiếp tục lớn và chỉ còn là tuyến yên trước tiểu não mà thôi.
    Khác với các loài bò sát nguyên thủy, ở con người, con mắt này dần chui sâu vào bên trong lớp xương sọ. Hấu hết ý kiến của các nhà khoa học trên thế giới đều nhận định rằng, cơ quan bí ẩn trên chính là tuyến apiphysis (tuyến quả thông), một bộ phận nhỏ cỡ hạt đậu có hình dạng quả lê và màu đỏ nâu, nằm ngay trước tiểu não. Theo nhận định của các nhà khoa học, trong quá khứ, bộ phận này có thể to bằng hạt nhãn.
    Hiện các nhà khoa học vẫn chưa phát hiện được chức năng của tuyến apiphysis, song những chuyển động của nó thì rất lạ, xoay đảo như mắt người. Đặc biệt là nó cũng có thấu kính và các thành phần cảm thụ màu sắc như mắt.
    Qua phân tích, trong epiphysis có chứa những mẩu khoáng chất hình cầu, có kích thước 0,5 mm và có những cấu trúc dạng tinh thể silic. Nhiều khả năng những vi tinh thể này là nơi chứa đựng thông tin dạng ba chiều về toàn bộ cơ thể con người.
    Còn nhà nghiên cứu nổi tiếng người Nga Voronezh Anatoly Rodionov thì nhận định rằng, "con mắt thứ ba" nằm ở vùng đỉnh hoặc vách xương chẩm ở đầu người từ cách đây nhiều thế kỷ. Con mắt này rất hữu ích và có một số tác dụng đặc biệt. Nó như một thấu kính hội tụ truyền đi tối đa thông tin mà nó nhận được, giúp con người giám sát xung quanh một cách toàn diện.
    Tuy nhiên, trong suốt thời kỳ tiến hóa, con mắt này đã dịch chuyển vào sâu trong não. Điều này có liên quan rất rõ đến nền nghệ thuật Ấn Độ, bởi trong các tác phẩm nghệ thuật cổ xưa, bao giờ họ cũng vẽ một con mắt ở trán và họ coi đó là trung tâm có khả năng đặc biệt bằng ngoại cảm vô hình.
    Cũng theo nhà khoa học này thì những người dồi dào sinh khí, tràn đầy sức sống thường hay có từ trường sinh học, trong điều kiện nhất định, những từ trường này có thể trở thành "con mắt thứ ba", điều quan trọng là phải biết khai thác tối đa nguồn năng lượng sinh học huyền ảo và tinh tế trên và điều khiển được nó trong cơ thể mình thì nó mới phát huy tác dụng.
    Qua nghiên cứu, các nhà khoa học nhận thấy một quy luật khá thú vị, đó là những người có khả năng thông tin đặc biệt, phần xương trên chóp mỏng đến mức chỉ còn như một lớp da, tương tự như con mắt của rắn, thằn lằn và một số loài bò sát. Phải chăng, spiphysis có liên quan đến thị giác và những thông tin đặc biệt của con người?
    Trở lại với câu chuyện về người phụ nữ tên A có thể nhìn thấy bằng ""con mắt thứ ba". So sánh với những lý giải của các nhà khoa học trên thế giới thì "con mắt thứ ba" của chị đặc biệt hơn, khó lý giải cụ thể hơn rất nhiều.
    "Con mắt thứ ba" của chị có lúc ở trán, có lúc ở mũi, có lúc lại ở hai bên thái dương và hoàn toàn chịu điều khiển bằng tinh thần của chị. Vậy biết giải thích hiện tượng kỳ lạ này bằng cách nào?
    Nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải cho biết, bộ não của con người là một siêu máy tính, mà hiện giờ chúng ta mới chỉ biết được một phần chức năng của nó.
    Theo Bách khoa toàn thư Anh năm 2002, bộ não con người có từ 100 đến 200 tỉ neron thần kinh, nhưng chúng ta mới chỉ sử dụng một phần rất nhỏ trong nhiều tỉ noron thần kinh đó. Còn nhiều trung tâm khác trong não người mà chúng ta chưa khai mở được.
    Để khai mở được những trung tâm này, từ hàng ngàn năm trước, các thuật sĩ, các nhà yoga, chủ yếu là phương pháp prana yoga, người ta có thể khai mở được những trung tâm đó và có thể còn rất nhiều giác quan mới sẽ được phát hiện chứ không phải chỉ có 5 giác quan thông thường.
    Muốn làm được điều đó, đòi hỏi phải có chương trình tập luyện riêng và đặc biệt là tính kiên nhẫn. Có những trường hợp chỉ tập luyện một thời gian đã có thể khai mở được những khả năng siêu thường, nhưng cũng có những người phải tập trung rất lâu mới có thể đạt được vài khả năng đặc biệt.
    [​IMG] Chị A đọc báo khi bịt mắt trước sự chứng kiến của các nhà khoa học
    Theo nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải thì chị A có thể nhìn bằng con mắt thứ ba là do chị đã mở được luân 66. Tuy nhiên, cũng như rất nhiều người có khả năng đặc biệt khác ở nước ta, mặc dù không phải do luyện tập yoga mà có được, song cũng có thể do những tác nhân bên ngoài kích động vào vỏ não đã vô tình mở ra được những trung tâm vốn đã bị đóng từ ngàn xưa.
    Theo nhà yoga số 1 Việt Nam Nguyễn Thế Thường, đối với những người luyện yoga đến mức thượng thừa thì chuyện nhìn thấy mọi sự vật, hiện tượng xảy ra trong vũ trụ không có gì lạ, chứ đừng nói đến chuyện chỉ là đọc chữ khi nhắm mắt.
    Một số nhà yago Ấn Độ, Tây Tạng giam mình trong hang động, tu luyện suốt cuộc đời đã có thể làm chủ được bản thân, khai mở được những bí huyệt, huy động được những tiềm năng sâu ẩn trong cơ thể mình, nắm được chìa khóa tác động đến những tầng bậc sâu kín của "cái tôi đích thực", đạt được những khả năng siêu phàm bí ẩn, tới được cảnh giới tối cao làm biểu hiện "bản tính chân như", hợp nhất cá thể cùng vũ trụ...
    Khi các nhà yoga hòa hợp được với vũ trụ thì quyền năng của họ là không thể lường hết được. Ý thức con người như một tảng băng, phần ta nhận ra chỉ là phần nổi, còn tiềm thức là phần chìm.
    Yoga có những phương pháp khai thác được tiềm năng còn chìm trong mỗi con người. Do vậy, yoga có thể làm sáng tỏ những bí ẩn của con người trong vũ trụ. Đối với chị A, tuy không luyện tập yoga, song nhờ cơ duyên đặc biệt đã khai mở được những bí huyệt trong bộ não.
    Tuy nhiên, theo ông Trường, nếu chị A không tiếp tục có sự luyện tập đúng bài bản, có sự hướng dẫn của những chuyên gia về yoga hoặc thiền tông thì đến một độ tuổi nào đó, khả năng này sẽ dần biến mất và đó sẽ là một điều đáng tiếc đối với các nhà nghiên cứu về tiềm năng con người.
    Nhà nghiên cứu Tuệ Đức, người đã bỏ công sức làm các thí nghiệm về chị A trong suốt 4 năm trời qua thì khẳng định rằng, những người luyện thiền cũng có thể khai mở được những khả năng nhìn không bằng mắt.
    Hiện tại ông cũng đang nghiên cứu một số trường hợp nhìn bằng "con mắt" ở trán của một số thiền sư, song ông không cung cấp địa chỉ vì đối với những người luyện thiền họ cần có sự yên tĩnh, tập trung trong luyện tập.
    Tuy nhiên, kể cả những thiền sư lỗi lạc nhất cũng chưa luyện được đến mức nhìn vật rõ ràng như chị A, đặc biệt lại có thể nhìn bằng cả trán, mũi và hai thái dương. Ông Tuệ Đức chưa công bố lời giải thích cụ thể, song ông đã liên hệ hiện tượng nhìn bằng ""con mắt thứ ba" của chị A có những có chế đặc biệt giống với rất nhiều loài bò sát như các nhà khoa học trên thế giới đã nhận định.
    Tuy nhiên, theo ông Đức, khả năng nhìn của một số động vật còn ghê gớm hơn nhiều. Chẳng hạn như một số loài cá, ngoài việc có thể cảm thụ ánh sáng bằng da, nó còn phân tích nhanh chóng màu nước để thay đổi màu da cho lẫn với màu nước nhằm che mắt kẻ thù.
    "Con mắt thứ ba" của chị A là tuyến epiphysis trong não như các nhà khoa học trên thế giới phân tích hay do những điểm trên da của chị A có những cấu tạo đặc biệt còn phải tiếp tục nghiên cứu bằng cuộc thí nghiệm và bằng khoa học hiện đại.
    Ông Đức cũng khẳng định rằng, việc "nhìn" bằng trán, mũi, thái dương của chị A hoàn toàn không có tính chất ma quái và khoa học sẽ giải thích được trong thời gian tới.
    Theo các nhà khoa học, ở Hội Người mù Hà Nội cũng có một số trường hợp khiếm thị đã khai mở được "con mắt thứ ba" do tập thiền công phu. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải đã gặp chị Tú, người bị hỏng hoàn toàn hai mắt nhà ở Láng Hạ (Hà Nội). Theo chị Tú, khi ngồi thiền, chị đã nhiều lần thấy được hình ảnh trên ti vi bằng "con mắt" đặc biệt ở vùng trán.
    Chị Tú bảo, đã vài lần "nhìn" thấy ông Hải trên chương trình "Những chuyện lạ Việt Nam" nên khi ông bước vào nhà là chị nhận ra ngay. Tuy nhiên, việc "nhìn" bằng "con mắt thứ ba" của chị Tú là rất hãn hữu và mờ nhạt. Khả năng này chỉ chợt đến rồi chợt biến mất.
    Việc chị Tú có chút khả năng đặc biệt là do rất chăm chỉ ngồi thiền trong 4 năm qua. Hiện một ông thầy dậy thiền đang tập luyện cho những người khiếm thị ở Hội Người mù Hà Nội như chị Tú để khai mở tiềm năng bí ẩn của "con mắt thứ ba".
    Nhiều tài liệu cổ khẳng định khả năng đặc biệt này có thể được đánh thức nhờ tập luyện thiền công phu hoặc yoga và hiệu quả cũng đã có, như vậy, một tia hy vọng mới dù rất ít ở đã mở ra cho những người khiếm thị.
     

Chia sẻ trang này