Thực phẩm Âm Dương ?

Thảo luận trong 'Cải mệnh = Hatha Yoga và Dưỡng Sinh Thuận Theo Tự Nhiên' bắt đầu bởi khixuatabe, 28 Tháng mười hai 2007.

  1. khixuatabe

    khixuatabe New Member

    Tham gia ngày:
    23 Tháng mười một 2006
    Bài viết:
    16
    Điểm thành tích:
    0
    Kính chào các bạn,

    Nhờ các bạn viết xuống list những rau cải hay bất cứ các thực phẩm ăn hàng ngày . thực phẩm nào mang tính chất dương , món nào mang tính chất âm ? đậu hủ là dương hay âm ?

    Chân thành cảm ơn
     
  2. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Thực phẩm Âm Dương ?

    Triết lý Âm Dương – Ngũ Hành trong nghệ thuật ẩm thực của người Việt NamSGGP:: Cập nhật ngày 28/05/2007 lúc 01:14'(GMT+7)[FONT=arial, helvetica, sans-serif]Để duy trì sự sống của con người thì ăn uống là việc quan trọng. Người xưa thường nói “có thực mới vực được đạo”. Trong các nhu cầu của con người: thực, y, cư, hành, khang, lạc,… thì Thực (ăn) đứng đầu. Mọi hành vi của con người đều được ghép với ăn: ăn uống, ăn mặc, ăn học, ăn nói, ăn ở, ăn chơi, ăn ngủ, ăn nằm,… Nghệ thuật ăn uống của người Việt Nam hết sức tinh tế dựa trên cơ sở của triết lý Âm Dương – Ngũ Hành.

    Trong việc ăn, người Việt Nam đặc biệt chú trọng đến quan hệ biện chứng âm dương, bao gồm 3 mặt quan hệ hết sức mật thiết với nhau, đó là: bảo đảm hài hòa âm dương của thức ăn; bảo đảm sự quân bình âm dương trong cơ thể và bảo đảm sự cân bằng âm dương giữa con người với môi trường tự nhiên.
    [​IMG]
    Phở. Ảnh sưu tầm
    - Thứ nhất, bảo đảm hài hòa âm dương của thức ăn. Để tạo nên các món ăn có sự cân bằng âm dương, người Việt phân biệt năm mức âm dương của thức ăn theo ngũ hành, bao gồm: Hàn (lạnh, âm nhiều, hành thủy), Nhiệt (nóng, dương nhiều, hành hỏa), Ôn (ấm, dương ít, hành mộc), Lương (mát, âm ít, hành kim), Bình (trung tính, hành thổ).

    Khi chế biến thức ăn, phải tuân thủ nghiêm ngặt luật âm dương bù trừ và chuyển hóa khi kết hợp các loại lương thực, thực phẩm, gia vị với nhau tạo thành các món ăn có sự cân bằng âm – dương, thủy – hỏa.

    Có như vậy, thức ăn mới có lợi cho sức khỏe và ngon miệng. Chẳng hạn: rau răm là nhiệt (dương) được ăn với trứng lộn là hàn (âm) thì ngon miệng, dễ tiêu hóa. Hoặc gừng là thứ gia vị nhiệt (dương) có tác dụng thanh hàn, giải cảm, khi nấu kèm với các loại thực phẩm như: cá, rau cải (kho cá, canh rau cải) là thực phẩm có tính hàn thì ăn rất thơm, ngon.

    - Thứ hai, bảo đảm sự quân bình âm dương trong cơ thể. Người Việt Nam sử dụng thức ăn như là các vị thuốc để trị bệnh. Theo quan niệm của người Việt Nam thì mọi bệnh tật sinh ra là do cơ thể bị mất quân bình âm dương, thức ăn chính là vị thuốc để điều chỉnh sự mất quân bình âm dương ấy, giúp cơ thể khỏi bệnh.

    Vì vậy, nếu người bệnh ốm do quá âm cần phải ăn đồ ăn dương (đau bụng lạnh, uống nước gừng sẽ khỏi); ngược lại nếu người bệnh ốm do quá dương thì cần phải ăn đồ ăn âm (bệnh kiết lị, ăn trứng gà rang với lá mơ)…

    - Thứ ba, bảo đảm sự quân bình âm dương giữa con người và môi trường. Người Việt Nam có tập quán ăn uống theo vùng khí hậu và theo mùa. Chẳng hạn, mùa hè nóng (nhiệt – hành hỏa) nên ăn các loại thức ăn hàn, lương (mát), có nước (âm – hành Thủy), có vị chua (âm) thì vừa dễ ăn, vừa dễ tiêu hóa, vừa giải nhiệt. Mùa đông lạnh (hàn – âm) thì nên ăn các loại thức ăn khô, nhiều mỡ (dương), như các món xào, rán, kho…

    * Trong chế biến thức ăn, phải đảm bảo đủ ngũ chất gồm: bột, nước, khoáng, đạm, béo; đủ ngũ vị gồm: chua, cay, ngọt, mặn, đắng; đủ ngũ sắc gồm: trắng, xanh, vàng, đỏ, đen.

    Du khách nước ngoài đến Việt Nam rất khoái khẩu với món phở Việt Nam, chỉ trong một bát phở ta thấy có đủ sự tổng hợp của mọi chất liệu, mùi, vị, màu sắc. Nó vừa có cái mềm của thịt bò tái hồng, cái dẻo của bánh phở trắng, cái cay dìu dịu của lát gừng vàng, hạt tiêu đen, cái cay xuýt xoa của ớt đỏ, cái thơm nhè nhẹ của hành hoa thơm nhạt, cái thơm hăng hắc của rau thơm xanh đậm, vị chua thanh của chanh và hòa hợp tất cả lại là nước phở dùng được nấu từ xương…
    [​IMG]
    Bánh Phu Thê. Ảnh sưu tầm
    Ngày xưa, trong đám cưới, vợ chồng trẻ thường tặng cho nhau một nắm đất và một nắm muối – như lời thề nguyền gắn bó với đất đai và câu ca dao: “Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau”. Họ ăn chung với nhau một đĩa cơm nếp, uống với nhau một ly rượu – ngụ ý cầu chúc cho đôi vợ chồng trẻ dính nhau như cơm nếp và say nhau như say rượu.

    Để cho tình cảm vợ chồng gắn bó, ăn đời ở kiếp với nhau, ngày cưới người ta còn làm bánh Susê (tên đọc chệch của phu thê - vợ chồng) hình tròn, bọc trong khuôn hình vuông (dương trong âm). Bánh có ruột dừa trắng, nhân đậu vàng, rắc vừng đen, khuôn lá xanh, buộc lạt đỏ – đó là biểu tượng của triết lý Âm Dương – Ngũ Hành, biểu tượng cho sự vẹn toàn, hòa hợp của đất trời và con người.

    * Trong cách ăn, phải ăn bằng cả năm giác quan. Mũi ngửi mùi thơm từ thức ăn; mắt nhìn màu sắc hài hòa của thức ăn được bày biện; lưỡi nếm vị ngon của thức ăn; tai nghe tiếng kêu giòn tan của thức ăn; tay sờ mó, cắn xé thức ăn (có những loại thức ăn dứt khoát phải ăn bằng tay mới ngon… thử tưởng tượng tay cầm chiếc đùi gà, chấm muối chanh ớt, đưa lên miệng cắn xé… cảm giác ăn sẽ ngon hơn nhiều khi chặt đùi gà ra thành từng miếng, dùng đũa gắp ăn).

    Người Việt Nam quan niệm: “Ăn trông nồi, ngồi trông hướng”, ăn uống phải có ý tứ, mực thước là biểu hiện cân bằng âm dương trong khi ăn. Người ăn uống lịch sự không nên ăn nhanh quá hay chậm quá, không nên ăn nhiều quá hay ít quá, không nên ăn hết cũng đừng ăn còn.

    Tại sao như vậy? Ăn nhanh quá là vội vàng, thô lỗ, ngược lại ăn chậm quá buộc người cùng ăn phải ngồi chờ, đều là cách ăn không lịch sự. Ăn hết, ăn nhiều quá là ăn tham, ăn hết phần của người khác. Ngược lại, ăn còn, ăn ít là chê thức ăn của chủ nhà không ngon.

    Do vậy, khi ăn phải cố gắng ăn cho ngon miệng để tỏ lòng biết ơn và tôn trọng chủ nhà, lại phải để chừa một ít thức ăn trong các đĩa đồ ăn để tỏ rõ rằng mình không tham ăn.

    Một bữa ăn ngon là sự tổng hợp cái ngon của mọi yếu tố: Thức ăn ngon ăn không hợp thời tiết thì không ngon; ngồi không hợp chỗ ăn không ngon; không có không khí vui ăn không ngon; đặc biệt thức ăn ngon không có bạn bè tâm giao ăn không ngon.

    Trong ăn uống, không chỉ biết ăn hợp thời tiết, đúng mùa, người Việt sành ăn còn phải biết chọn đúng bộ phận có giá trị nhất để ăn “đầu cá chép, mép cá trôi, môi cá mè, lườn cá trắm”; phải chọn đúng trạng thái thực phẩm có giá trị “tôm nấu sống, bống để ươn”; đúng thời điểm có giá trị “cơm chín tới, cải vồng non, gà ghẹ ổ” thì ăn mới ngon.

    Ngoài ra, còn phải chọn thức ăn đang ở dạng âm dương cân bằng, là thức ăn ngon, giàu chất dinh dưỡng như: trứng lộn, giá, nhộng, đuông, cốm,… Người xưa cho rằng: “Cốm hóa vàng, chim cu ra ràng, cà cuống trứng” là ngon nhất…
    [​IMG]
    Trứng vịt lộn. Ảnh sưu tầm
    Triết lý Âm Dương – Ngũ Hành còn được thể hiện cả trong đồ uống, hút. Người Việt Nam có tục ăn trầu cau; ngoài ý nghĩa giáo dục, tình cảm anh em, vợ chồng trong gia đình qua câu chuyện cảm động “Sự tích trầu cau”, trong đó còn tiềm ẩn triết lý âm dương, tam tài.

    Cây cau vươn cao là biểu tượng của trời (dương), vôi đá là biểu tượng của đất (âm), dây trầu không mọc từ đất quấn quít quanh thân cau là biểu tượng cho sự trung gian hòa hợp.

    Người Việt Nam có thú vui hút thuốc lào. Sáng dậy người hút thuốc chưa ăn uống gì, nếu hút một điếu thuốc lào có khi say trợn mắt, sùi bọp mép, có khi ngã nhào. Thuốc lào vì vậy trở thành một sự đam mê tột độ, trai gái yêu nhau được ví là “say nhau như điếu đổ”, ca dao có câu: “Nhớ ai như nhớ thuốc lào, đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên”.

    Hút thuốc lào cũng là sự tổng hợp biện chứng của âm dương. Lửa (hỏa) đốt thuốc ở trên được rít, kéo xuống gặp nước (thủy), khói thuốc (dương) đi qua nước (âm) được lọc bớt chất độc hại và tạo ra tiếng kêu, đến miệng người hút thấm vào từng tế bào cơ thể, tạo nên trạng thái lâng lâng.

    “Hút thuốc lào cho cao sĩ diện, thơm mồm, bổ phổi diệt trùng lao. Ngồi hút thuốc như Khổng Minh xem sách. Tay cầm đóm như Triệu Tử múa đao. Hơi hít vào như Tiêu Dương thổi sáo. Khói thổi ra như rồng cuốn mây bay”.

    Trong bữa ăn, người Việt Nam xưa không uống bia, cũng không uống “rượu Tây”, “rượu Tây” là phù hợp với người xứ lạnh. Thức ăn Việt Nam phải dùng chung với rượu Việt Nam nấu từ gạo nếp mới ngon.

    Khi uống rượu, các cụ đốt lên một bình hương trầm thơm, mặc áo the, khăn đóng ngồi trên sập gụ, trước mặt là một đĩa thức ăn ngon, rượu được rót ra chén hạt mít hay chén mắt trâu. Gắp một miếng thức ăn ngon đưa vào miệng, tay đưa chén rượu lên môi nhâm nhi để thưởng thức cái thơm ngon của nó, vừa ăn vừa bàn chuyện văn thơ, thế sự… - một cách ăn uống thật tao nhã.

    Để bàn cho hết sự tinh tế trong nghệ thuật ẩm thực của người Việt Nam trong phạm vi bài viết nhỏ này là điều không tưởng; thông qua đây người đọc sẽ cảm nhận được phần nào sự tinh tế ấy, để từ đó tự hào về truyền thống văn hóa của dân tộc.[/FONT]
    [FONT=arial, helvetica, sans-serif]TS Bùi Bá Linh[/FONT]​

    ( SGGP Online)
     
  3. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Thực phẩm Âm Dương ?

    Dinh dưỡng phương Đông


    Theo quan niệm dưỡng sinh đông phương, nguyên lý Âm Dương là một nguyên lý hợp nhất của hai lực tương phản, bổ sung và kết hợp với nhau trong vũ trụ. Con người là một tiểu vũ trụ, chịu chung sự vận hành, đồng điệu với đại vũ trụ thiên nhiên. Do đó, ba yếu tố: Cơ thể, Thực phẩm, và Thiên nhiên (hoàn cảnh sống: Địa lý, Thời tiết,...) có một sự liên quan mật thiết, đến nguồn sinh lực của con người.

    ÂM DƯƠNG TÍNH TRONG THỰC PHẨM

    Thực phẩm đến từ thiên nhiên là nguồn bổ dưỡng tốt cho cơ thể. Tùy theo những yếu tố tăng trưởng và cấu tạo khác nhau, thực phẩm mang tính chất căn bản thuộc Âm hoặc Dương.

    Thực Phẩm Âm Tính :
    Các loại thực phẩm có Âm tính khi: -Được tăng trưởng tại các miền thuộc khí hậu nóng ( Nhiệt đới ), hoặc vào lúc mùa hè, - Có tính chất tăng trưởng nhanh chóng, - Có chứa nhiều nước ( như các loại trái cây, rau lá ), - Có sự sống trên mặt đất, - Có vị cay nồng, chua, ngọt bùi, hoặc thơm.

    Thực Phẩm Dương Tính :
    Các loại thực phẩm có Dương tính khi: -Được tăng trưởng trong khí hậu lạnh, hoặc vào mùa Đông, - Có tính chất tăng trưởng chậm chạp, hoặc bị khô héo, - Các cây có thân, cuống, và rể, - Các loại hột được tăng trưởng trong lòng đất, - Các loại có vị mặn, đắng, và ngọt thường.

    Thực Phẩm Thái Âm Tính ( Quá Âm ) :
    Các loại thực phẩm có tính chất Thái Âm (Quá Âm) đều gây nên tình trạng phân tán sinh lực, làm cho cơ thể dễ bị suy yếu như: Các loại thực phẩm được vô hộp, và đông lạnh, các loại trái cây và rau cải ở miền nhiệt đới, các chất gia vị ( tiêu, cà ri,...), mật ông, chất đường, và các chất ngọt được tinh chế.

    Thực Phẩm Thái Dương Tính ( Quá Dương ) :
    Các loại thực phẩm có tính chất Thái Dương ( Quá Dương ) đều gây nên tình trạng cô động, bế tắc sinh lực, làm cho cơ thể dễ bị ngột ngạt, khó chịu như : Các loại muối được tinh chế, các loại trứng và các loại thịt động vật, cá có chất béo, các loại thịt thuộc hải sản, các chất phó-mát ( cheese ).

    Thực Phẩm Quân Bình Âm Dương Tính ( Âm Dương Điều Hòa ):
    Các loại thực phẩm có tính chất quân bình Âm Dương ( Âm Dương Điều Hòa ) là loại thực phẩm tốt nhất, tạo nên sinh lực khỏe mạnh, điều hòa cơ thể như : Các loại hạt ngũ cốc, các loại đậu và các sản phẩm từ đậu ra, các loại rau cải có lá xanh hình tròn, hoặc có rể, các loại thảo mộc dưới biển, các loại hạt thảo mộc hoặc trái cây ở miền ôn đới, các thức uống không chứa chất kích thích, chất ngọt được rút từ các loại hạt thiên nhiên ( được dùng điều độ ).

    THỰC PHẨM CHÍNH VÀ PHỤ

    Từ ngàn xưa, trong việc ăn uống ( ẩm thực ) hàng ngày, người đông phương, đa số, có thói quen dùng nhiều loại hạt cốc như : gạo, nếp, bắp, lúa mì, từ khoảng 50% - 60%, và được xem là loại thực phẩm chánh yếu, được kèm với một số ít các loại thực phẩm phụ khác. Tùy theo cách thức nấu nướng khác nhau, loại hạt cốc có thể dùng ở tình trạng nguyên hạt, hoặc được nghiền nát thành tinh bột, để có 2-nhiều hình thức đồ ăn khác như : bánh bột, bánh phở, bánh mì, mì sợi, mì ống,... Thông thường nhất, gạo nguyên hạt ngâm chung với nước được nấu sôi thành cơm, hoặc cháo. Ngoài ra, các loại thực phẩm phụ khác được dùng ít hơn như : rau, cải, đậu, trái cây, các loại thảo mộc nói chung, khoảng 20% - 25%. Thủy sản như : cá, tép, tôm, cua, xò, ốc,... Các loại thịt động vật trên đất liền như : heo, bò, dê, nai, gà, vịt, chim,..., từ 5% - 10%. Các loại dầu được ép ra từ các loại hạt, chất muối, và các gia vị khác nhau khoảng 5%.

    Thức uống ở vào thể lỏng, không kể các chất lỏng có tự nhiên trong các thực phẩm, hoặc chất lỏng được dùng trong cách thức nấu ăn. Các thức uống như : nước được lọc tinh khiết, nước được nấu sôi, các loại nước trà, kể cả các loại nước trà dược thảo khác nhau.

    THỰC ĐƠN BỒI DƯỠNG TỔNG QUÁT

    Sau đây là thực đơn tổng quát dùng để bồi dưỡng của người đông phương :

    Bồi Dưỡng Thể Chất :
    - 50% các loại ngũ cốc nguyên hạt, được nấu bằng nhiều cách thức khác nhau.
    - 8% canh rau cải, hoặc có thêm thịt động vật.
    - 22% rau cải, một phần được nấu chín, một phần được ăn sống.
    - 8% loại thịt động vật trên đất như: heo, bò, gà, vịt, dưới nước : cá, tép, tôm, cua, xò,...
    - 7% các loại đậu, và rau biển, được nấu chung hoặc riêng biệt.
    - 5% các loại trái cây tươi, khô, hay nấu chín, và loại hạt thảo mộc, đồ ăn tráng miệng.

    Bồi Dưỡng Tinh Thần :
    - 60% các loại ngũ cốc nguyên hạt được nấu chung với ít bột.
    - 8% canh rau cải, hoặc nấu chung với các rau biển.
    - 22% rau cải sản xuất tại bản xứ, một phần được nấu chín, và một phần được ăn sống.
    - 7% các loại đậu và rau biển được nấu chung, hoặc riêng biệt.
    - 5% các trái cây tươi, khô hoặc được nấu với hạt thảo mộc để ăn tráng miệng.

    TIÊU CHUẨN TUYỂN CHỌN THỰC PHẨM

    - Nên phân biệt giữa thực phẩm chánh (như các loại hạt cốc), và các loại thực phẩm phụ khác (như rau, cải, đậu, thịt, cá,...).
    - Sức khỏe con người có liên quan mật thiết với hoàn cảnh sống thiên nhiên địa phương. Cho nên, trong việc ăn uống (ẩm thực), thực phẩm từ các loại thực vật, và động vật phải được sinh sản, trong cùng địa phương, đất đai, và khí hậu, nơi con người sinh sống, xoay quanh đường bán kính khoảng từ 100 - 500 dặm (miles), tỷ lệ với các nước có diện tích đất từ nhỏ đến lớn dần.
    - Con người sinh sống nơi vùng có khí hậu ôn đới, bán nhiệt đới, và nhiệt đới, nên dùng nhiều thực phẩm rau cải, thảo mộc. Ngoại trừ dưới hoàn cảnh bất thường, như mùa đông tuyết lạnh, hoặc trên đỉnh núi cao. Nơi miền cực lạnh, con người tiêu thụ nhiều các loại thịt động vật hơn các miền khác.
    - Thực phẩm nên được nấu chín trước khi ăn. Dưới hoàn cảnh đặc biệt, thực phẩm sống chỉ nên được dùng phụ thuộc với thực phẩm nấu chín.
    - Thực phẩm nên được giữ ở tình trạng tươi tốt, cho đến lúc được nấu.
    - Trong cách thức nấu ăn, thực phẩm nên được pha chế, ở mức độ quân bình tổng quát, giữa các yếu tố bổ sung tương phản, thí dụ như : các khoáng chất với đường, đường với nước, lửa với nước, muối với dầu, sức ép với không khí, nhiệt độ cao với nhiệt độ thấp.
    - Nên dùng điều độ các chất gia vị.

    CÁCH THỨC DÙNG BỮA ĂN CỦA ĐÔNG PHƯƠNG

    - Trước và sau mỗi bữa ăn, người ta nên có vài giây phút yên tịnh mặc niệm, để diễn tả sự biết ơn đến vũ trụ thiên nhiên, và những người giúp tạo ra thực phẩm.
    - Khung cảnh của bữa ăn nên được sắp xếp trang nhã, trong bầu không khí yên bình.
    - Trong suốt giờ ăn, nên tránh sự ồn ào quá độ.
    - Thực phẩm khi được đưa vào trong miệng, nên được nhai cẩn thận nhiều lần, để cho thực phẩm được nghiền nát thật nhỏ.
    - Trong mỗi bữa ăn, người ta không nên ăn quá no, chỉ nên ăn giới hạn không quá 70% sức chứa của bao tử.
    - Các bữa ăn nên được dùng từ hai đến ba lần trong ngày. Đôi khi, chỉ dùng một bữa ăn trong ngày, nhưng phải cách xa ba tiếng đồng hồ, trước giờ ngủ.


    ( Theo: http://my.opera.com/cooc/archive/monthly/?day=20071125)
     
  4. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Thực phẩm Âm Dương ?

    Quan niệm Đông phương về nguyên lý âm dương cho là vạn vật đều thuộc vào hai nguyên lý tương phản âm và dương. Hai nguyên lý này bổ xung cho nhau như nam và nữ, ngày và đêm, nóng và lạnh, tinh thần và vật chất. Hai yếu tố này sáng tạo, kích động, phá hoại, và tái sinh trong vụ trụ. Những vật thể nào có nhiều năng lực âm thì goị là âm. Những vật thể nào có nhiều năng lực dương thì gọi là dương. Trong dương có âm và trong âm có dương. Âm dương đi với nhau như một cục nam châm có hai cực âm và dương.

    Nếu ta cắt cục nam châm ra làm 2 thì hai cục nhỏ ấy cũng có hai cực âm và dương. Nếu ta cứ cắt nhỏ thành nhiều cục nhỏ thì mỗi cục đều có hai cực âm và dương. Vật thể cũng vậy lúc nào cũng có hai yếu tố âm dương ấy. Khi dương lên cực đại thì biến thành âm, khi âm lên cực đại thì biến thành dương, như ngày và đêm . Ban ngày dương cực đại vào trưa lúc 12 giờ sau đó biến thành âm và âm cực đại vào nửa đêm 12 giờ đêm, âm lại biến thành dương, dương tiến lên cực đại vào ngày hôm sau.

    Vật thể chứa âm dương theo tỷ lệ là 5 có nghĩa là âm luôn luôn nhiều gấp 5 lần dương. Người ta gọi tỷ lệ này là ‘quân bình âm dương’. Nếu vật thể nào có năng lượng âm lớn hơn 5 thì vật thể ấy âm tính, ngược lại vật thể nào có năng lượng âm dưới 5 thì vật thể ấy dương tính.

    Thực phẩm cũng chứa các yếu tố ‘âm dương’ ấy. Người ta phân định thực phẩm âm hay dương bằng cách đo tỷ lệ Na và K chứa trong thực phẩm đó. Tỷ lệ này cũng là 5. Nếu lượng Na nhiều hơn 5 thì thực phẩm đó âm, và ít hơn 5 thì dương. Những con cá nhỏ sống ngoài biển có chứa nhiều K hơn nên chúng có dương tinh, những con cá lớn sống sâu và xa bờ chứa nhiều Na hơn nên âm tính.

    Nếu cho một người ăn thức ăn âm, sau một thời gian người đó trở thành âm tính. Tâm tính người đó biến thành bi quan, yếm thế, gắt gỏng, do dự, thiếu linh hoạt, nhát gan, bất mãn, không có nghị lực, mất quân bình về tinh thần.

    Nếu cho một người ăn thức ăn dương, sau một thời gian ngườI đó thành dương tính. Tâm tính người đó biến thành hoạt động, thích xả giao. Vui vẻ, quảng đại, sáng suốt, quả cảm, trí nhớ tốt, tinh thần vững chắc nhưng hay nóng nảy, hờn giận, ghen tuông.

    Để phân biệt thực phẩm âm hay dương người ta căn cứ vào:

    * Màu sắc:
    • Dương: đỏ, cam, vàng, lục.
    • Âm: xanh, chàm, tím.
    * Vị:
    • Dương: mặn, đắng
    • Âm: chua, ngọt
    * Đặc tính:
    • Dương: cứng, nóng, nặng, sáng, động, hướng tâm, co cụm, đi xuống, chứa ít nước, sinh tố D và K.
    • Âm: mềm, lạnh, nhẹ, tối, tĩnh, ly tâm, bành trướng, đi lên, nhiều nước, sinh tố C
    * Hoá chất:
    • Dương: Sodium. Magnesium, Cabon, hydro, thạch tín
    • Âm: Potasium, calcium. Oxy, lưu huỳnh, phopho, alumium, azot, cilic
    * Tâm sinh lý:
    • Dương: vạm vỡ, khoẻ mạnh, da nóng, màu xậm tóc nhiều, cứng, phổi tốt giọng lớn, hơi thở mạnh, sinh lý tốt, thích sắc dục. Hoạt động, cương nghị, quả quyết, khoan dung. thích xã giao, làm việc xã hội.
    • Âm: lãnh đạm. Sợ sệt, da mát, ướt, sắc mặt xanh, tóc ít, mềm, mạch yếu, giọng nói nhỏ, sinh lý yếu, ích kỷ, thích sống cô đọng, khó tính..
    Khi cơ thể mất quân bình âm dương, yếu tố âm dương không theo tỷ lệ 1/5 cơ thể sẽ sinh bịnh. Như vậy muốn trị bịnh ta phải làm cho cơ thể lập lại trạng thái quân bình này. Thực phẩm giúp cho cơ thể quân bình âm dương, thì nó cũng làm cho cơ thể mất quân bình, lý do thức ăn hàng ngày chúng ta đưa vào cơ thể không thuần nhất âm hay dương, đa số thực phẩm là âm nên cơ thể chúng ta có chiều hướng âm tính. Nhất là thực phẩm hiện tại có mặt trên thị trường đa số chứa hoá chất. Chính những hoá chất này làm cho cơ thể chúng ta bị acid. Cơ thể bị acid là cơ thể bị âm nên dễ sinh ra bịnh.

    Thực phẩm là nguyên nhân sinh bịnh, muốn trị bịnh chúng ta phải trị cái nguyên nhân ấy. Nghĩa là chúng ta phải ngưng cung cấp thực phẩm, ngưng ăn. Khi cơ thể chúng ta không lo việc tiêu hoá đồ ăn, cơ thể chúng ta có thì giờ điều chỉnh sự quân bình âm dương. Sau đó chúng ta phải chọn lọc thức ăn sao cho hợp với nhu cầu âm dương của cơ thể để luôn giữ được sự quân bình ấy. Có vậy cơ thể chúng ta mớí mong bảo tồn những thành quả đạt được.

    TTKC có phương pháp dùng khí trời để nuôi dưỡng cơ thể, đả thông huyệt đạo, quân bình âm dương. Ngoài ra còn có phép ‘nhịn ăn’ để thanh lọc cơ thể, giúp cơ thể sửa chữa nhưng sai sót, cắt bỏ những dư thừa, bồi đắp những thiếu sót, tái phối trí lại tất cả, lập lại sự quân bình âm dương. TTKC giúp bạn cách kết hợp 3 phương pháp: ‘khí công, nhịn ăn, và ăn uống hoà hợp âm dương’. Sự kết hợp này giúp bạn tự trị đa số các bịnh thông thường và một số bịnh được xếp vào loại nan y. Khí công giúp bạn thực hành phép nhịn ăn dễ dàng, Nhịn ăn giúp bạn tự trị bịnh và ăn uống hoà hợp âm dương giúp bạn bảo tồn những thành quả đạt được đồng thời giúp bạn sống vui, sống hạnh phúc, và ra đi bình an.

    Muốn biết thêm chi tiết xin liên lạc:
    - Hoa Kỳ: Giáo Sư Phạm Văn Chính, Tel: 714.891.5963, 714.902.3544
    - Úc Châu: Tuấn Nguyễn: 61.02 9726 6063, hay mobile: 0418279990

    ( Theo: http://tvvn.org/f16/ca-u-chuya-n-kha-ca-ng-nga-ba-nh-ta-ca-mia-ng-3625/)
     

Chia sẻ trang này