Con người vẫn là một điều bí ẩn

Thảo luận trong 'Tâm sinh lý' bắt đầu bởi phanthaianh, 22 Tháng bảy 2006.

  1. phanthaianh

    phanthaianh Hội Viên Kim Cương

    Tham gia ngày:
    22 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    121
    Điểm thành tích:
    0
    Nhà nghiên cứu khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải
    Một trong những câu chuyện ấn tượng nhất của Chương trình Chuyện lạ Việt Nam - người nuốt rắn đã được ghi hình vào tối 17/1/2005. Màn biểu diễn đặc sắc khiến không ít khán giả "rùng mình". Bên lề câu chuyện, Nhà ngiên cứu khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải - Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người - đã có những ý kiến riêng về điều kỳ lạ này.
    - Dưới góc độ khoa học, ông có nhận định như thế nào về việc người có thể ăn những thứ "lạ" mà khả năng thông thường không cho phép như vậy?
    - Con người có những khả năng kỳ diệu để thích ứng với môi trường sống, vì sự sinh tồn của mình. Ông Nguyễn Đức Thuận khi còn ở trong tù, vì qua đói và thiếu chất đạm trong cơ thể đã bắt một con thạch sùng đang bò trên tường để... nhai sống. Cảm giác sau đó ông kể lại là: còn như thấy những cái móng của con vật bò trong cổ họng mình. Lại có những người phụ nữ ăn vôi tường, nuốt than trong thời kỳ thai nghén, hay những người ở ăn cả đất sét để sống,... Đó là trường hợp của những người vốn không có ý định làm trò, nhưng trong một hoàn cảnh nào đó, có những biến chuyển của cơ thể thúc đầy họ làm những điều kỳ lạ mà chưa ai làm trước đó.
    - Ông đánh giá thế nào về trường hợp Quốc Cường?
    - Trường hợp của anh Quốc Cường, điều kỳ diệu trước tiên là ở khả năng tập luyện để thích nghi, đáng nói nhất ở lòng quyết tâm, kiên trì và dũng cảm để gây ấn tượng với mọi người. Những điều đó cần phải được đánh giá cao - đó là biệt tài của những người chuyên lập kỷ lục.
    - Màn biều diễn của anh Nguyễn Quốc Cường mang lại những ấn tượng gì đặc biệt cho một nhà nghiên cứu khoa học?
    - Việc tập luyện để có khả năng thích ứng như vậy, bản thân anh đã là một diều kỳ lạ. Khi sự khổ luyện đem đến kết quả thành công, thì con người đó lại hiến tặng cho khán giả những màn tình diễn thú vị đáng kinh ngạc nữa. Chuyện ăn rắn sống trong khoảng thời gian gần đây cũng là chuyện khá phổ biến ở Trung Quốc. Bởi anh Quốc Cường muốn "bằng bạn bằng bè" mà gia công trong chục năm trời - khoảng thời gian đáng nể phục.
    -Với vai trò một người nghiên cứu tiềm năng con người, ông có lời khuyên gì dành cho khán giả?
    - Con người với rất nhiều khả năng kỳ diệu vẫn là một bí ấn với chúng ta, mỗi người đều có thể đem đến một chân trời giác quan mới. Nhưng đừng áp dụng phương pháp khám phá bằng cách... thử ăn một sinh vật lạ. Hãy chứng tỏ mình từ trong những công việc nhỏ nhất.

    Không chỉ là chém đinh chặt sắt...
    Phạm Anh

    Trước đây là Thiên Môn Đạo, và mấy năm nay là Lâm Sơn Động, những môn phái võ của Hà Tây đã trở nên rất nổi tiếng nhờ những công phu ghê người của mình như dùng cổ họng đẩy cong giáo sắt, đập đá tảng vỡ tan trên bụng mà dưới lưng nằm trên mảnh chai vỡ... Nhưng khí công xứ Đoài không chỉ đơn giản là những món chém đinh chặt sắt như vậy.

    Tiếp chúng tôi vào một ngày "rét đậm, rét hại" cuối năm, tại võ đường môn phái Lâm Sơn Động (Quốc Oai - Hà Tây), ông Nguyễn Ngọc Hải - Quyền Chưởng môn phái Lâm Sơn Động - vẫn phong phanh trong bộ võ phục. "Khí tồn tại cả trong vũ trụ và ở trong mỗi con người - ông Hải nói. - Tuy nhiên, sử dụng và phát triển được khí hay không lại tùy vào quá trình tôi luyện, thậm chí là cơ duyên của mỗi người".

    Theo võ sư Hải, phải miệt mài ít nhất 3 - 4 năm mới có được cơ bản công, sau đó, người luyện võ mới bắt đầu học khí công. Điều cơ bản mà võ sư Hải nhắc đi nhắc lại là "phải dùng thần để dẫn khí". Để có được cái thần này, người luyện phải ở trạng thái tĩnh (thiền) để bắt được sự hài hoà của âm dương, ngũ hành và của chính bản thân. Sau đó, người luyện phải biết chuyển hoá khí thành lực. "Phải mất cả chục năm tôi luyện, trình độ khí công mới cơ bản hoàn thành - ông Hải nói. -Khi ấy người ta có thể tùy ý dùng lực ấy để phát kình".

    Ông Hải kể câu chuyện vui: Một lần xảy ra đụng độ, đối thủ hăng máu hai tay lăm lăm 2 chai bia xô đến. Chỉ một cái rùng mình thật nhẹ để tích khí, ông Hải giơ đầu ra đỡ. Cú đập mạnh khiến chai bia vỡ tan, còn đầu ông Hải... vẫn còn. Gã thanh niên sợ đờ ra, và lủi mất.

    Rồi để chứng minh, ông Hải đi một bài quyền để vận khí, chân chùng và dang rộng; hai tay đặt theo phương sấp ngửa; trán và thái dương căng ra; ánh mắt tập trung cực đỉnh. Sau tiếng hét gọn, ông Hải tự đập mạnh thanh gang (dài 80cm, rộng 8cm, dày 2cm) lên đầu. Cú đập mạnh khiến thanh gang gãy làm 3 đoạn và nhanh đến nỗi... chúng tôi không kịp chụp ảnh. Vậy là ông Hải phải biểu diễn lại.

    Sau 2 cú đập gãy 2 thanh gang, ông Hải đưa đầu cho chúng tôi xoa. Không sưng, không đau và thậm chí không có một vết đỏ. Kết thúc miếng thiết đầu công (sắt đập đầu), ông Hải chuyển sang miếng nhãn bì khêu thuỷ (dùng mắt xách nước). Ông Hải dẫn khí vào đôi mắt. Rồi ông tự vạch mắt mình ra, nhét 2 đồng xu đã buộc sẵn dây dù nối với 2 xô nước. Sau cái vuốt nhẹ vào mắt, ông Hải từ từ đứng lên với 2 mí mắt lồi hẳn ra vì chịu lực nặng của 2 xô nước. Cũng một tiếng hét gọn, ông Hải quay vòng tròn làm 2 xô nước văng theo lực ly tâm cực mạnh... (Đây cũng là món ông làm cho khán giả của VTV3, mục "Những chuyện lạ VN" phải rú lên).

    Ông Hải cho biết, người đạt đến trình độ cao về khí công còn cho phép thực hiện những công việc dị thường. Ví dụ như sư phụ Lương Ngọc Huỳnh - nguyên Chưởng môn phái Lâm Sơn Động - biểu diễn giác pháp công với kỷ lục úp bát vào bụng, tống hết khí, tạo môi trường chân không rồi buộc dây cho máy bay đưa lên độ cao 500m và treo giữ cơ thể trong vòng 23 phút. Hay như võ sư Chu Tấn Cường đã từng biểu diễn các động tác cho xe tải nặng vài chục tấn chèn qua người. Ông Lương Ngọc Huỳnh có thể đứng trên 2 bóng điện mà bóng điện không vỡ...

    Luyện khí công không được "đốt cháy giai đoạn". Ở Lâm Sơn Động có trường hợp võ sinh tên là Long, luyện thích đoản ti (dùng yết hầu uốn cong giáo sắt), do nóng vội nên thay vì tập bằng cái đũa tre, anh ta đã tập bằng sắt thật. Hậu quả là bị thủng yết hầu, vĩnh viên không thể luyện được môn này. Hoặc cũng có trường hợp luyện lưu đinh (đóng đinh to 0,8cm xuyên qua da thịt). Nhưng vì trình độ khí công chưa đạt nên sau khi rút đinh ra máu vẫn chảy ròng ròng.

    Theo võ sư Hải, khí công là đỉnh cao sức mạnh trong võ thuật, song đạt đến tâm năng mới chính là đạt đến đỉnh cao võ học. Nhưng trước khi đạt đến đỉnh ấy ông còn muốn luyện chiêu gì nữa? "Tôi muốn dùng bát úp vào bụng để kéo được một toa tàu", ông Hải nói.

    Nguồn: http://www.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(39,123214)
    Lời nói đầu:

    Khí công là một thuật dưỡng sinh, một dạng tu dưỡng tinh thần và luyện tập thể dục đặc biệt, đã có khoảng 2000 năm ở Trung Quốc. Những người luyện tập khí công thành đạt trở thành những người có khả năng siêu phàm. Họ có thể phi thân, nhìn xuyên suốt cơ thể con người, "phát công" làm di chuyển đồ vật, thay đổi thành phần hoá học của vật chất và chữa bệnh không cần thuốc mang đầy tính huyền thoại, nhưng lại là một thực tế.

    Khí Công Huyền Diệu

    Nhiều cơ sở y tế ở Trung Quốc có khoa dùng khí công để chữa bệnh, để gây tê khi mổ; nhiều đơn vị an ninh dùng người có năng lực ngoại cảm đặc biệt để khám phá ra nhiều vụ án quan trọng... nhiều cơ sở nghiên cứu khoa học, hội nghiên cứu khí công học ở trung ương và nhiều thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Trùng Khánh, Quảng Châu... được thành lập.

    Hàng loạt "siêu nhân" nam, nữ về khí công có dịp biểu diễn công khai ở nhiều nơi, nhiều lần, trước đông đảo người xem trong nước và nước ngoài.

    Trương Bảo Thắng là người thành phố Bản Khê, tỉnh Liêu Ninh, là một trong các "siêu nhân" đó.

    Thuở nhỏ Trương Bảo Thắng đã có khả năng đặc biệt. Trong lớp học, ai mất gì, như bút chì, bút máy, khăn tay... cứ tả đặc điểm, màu sắc cho anh ta biết là anh có thể nói ra vật ấy đang ở đâu hoặc do ai lấy một cách tuyệt đối đúng. Bạn học gọi đùa anh là "thần trinh sát nhỏ tuổi." Nhưng thầy giáo thì nghi ngờ: Anh ta không ăn cắp thì làm sao biết rõ ràng như thế? Anh chỉ được được học tới hết bậc tiểu học thì p hải thôi. Lớn lên anh làm giao thông - liên lạc tại một mỏ ở Bản Khê. Một hôm phát thư cho một chàng trai, Bảo Thắng nói: "Người yêu của anh mời đi xem chiếu bóng đây này!" Tưởng Bảo Thắng nói đùa, chàng trai bóc thư ra xem thì đúng là như thế. Nghĩ rằng Bảo Thắng đã bóc trộm thư của mình ra xem, chàng trai liền báo với trưởng ban bảo vệ và tố cáo rằng Trương Bảo Thắng đã vi phạm hiến pháp, xâm phạm thư tín của công dân. Trương Bảo Thắng được mời đến. Anh phân trần rằng không bóc trộm thư mà chỉ vô tình nhìn thấy khi cầm đến thư, và mau mồm mau miệng nói với chàng trai kia biết. Không tin lời anh, trưởng ban bảo vệ kiểm tra ngày khả năng đọc thư qua phong bì của anh bằng cách lấy ngay một công văng còn niêm phong kỹ, giao cho anh, bảo anh đọc. Anh nhìn qua một lát anh cho biết công văn nói về chủ trương sinh đẻ có kế hoạch, mỗi gia đình chỉ nên có một con. Công văn được bóc ra: nội dung đúng như Trương Bảo Thắng vừa nói. Thế là từ "phạm nhân", trở thành "kỳ nhân" của mỏ, của cả vùng, rồi của cả nước.

    Viện y học Trung Quốc tỉnh Liêu Ninh mời anh đến làm thực nghiệm khoa học. Chỉ học đến tiểu học, vả lại không biết gì về y lý Trung Quốc, nhưng tại đây anh có thể nhìn thấy rõ hướng vận động của mạch ẩn sâu trong cơ thể người mà y học Trung Quốc gọi là các kinh và lạc. Các chuyên gia của Viện ghi chép lại, rồi so sánh với những điều miêu tả trong các sách kinh điển thì thấy hoàn toàn giống như vậy, không những thấy kỳ tài của người xưa mà còn thấy cả khả năng kỳ lạ của Bảo Thắng. Trương Bảo Thắng còn có thể thấy màu sắc của kinh và lạc, thậm chí màu sắc kinh lạc, ở từng người: xanh, vàng, hồng. Trước đây, có giáo sư đã dùng phương pháp truyền âm để nghiên cứu sự lan truyền của tính hiệu âm thành qua kinh lạc nhưng mới chỉ quan sát thếy được một đoạn thuộc tứ chi người thường. Tham gia quan sát, anh đã nhìn thấy sự lan truyền ấy, cùng phương hướng của nó ở các bộ phận khác, theo kinh lạc, nhìn thấy rõ ràng lục phủ, ngũ tạng.

    Một lần đến công viên Bắc Lăng ở thành phố Thẩm Dương, bước tới gần tấm bia "hạ mã" cũ còn lại, anh nhìn tấm bia một lát rồi nói với một giáo sư đi cùng: "Dưới bia, có tiền đồng!" Nghe thấy thế, vị giáo sư kia tỏ vẻ không tin và nói: "Tôi chỉ tin khi ông có cách gì lấy được tiền đồng lên đây." Bảo Thắng lẳng lặng "phát công" (sử dụng năng lượng ngoại cảm của mình), đưa tay ra trước mặt, một lát sau: hai đồng tiền cổ, xanh gỉ có vết đất, nằm trong tay!
    Việc chỉ dùng ý chí mà thu được những vật thật đã xảy ra ở Trương Bảo Thắng từ khi còn nhỏ tuổi. Hồi ấy, một lần theo cha đi chợ huyện, anh thấy người cha nhìn hàng thịt rất lâu, rồi thở dài, kéo con đi. Chắc chắn là không đủ tiền mua, hai cha con trở về, tay không. Ngờ đâu, đến giữa đường về, người cha thấy tay Trương Bảo Thắng cầm một miếng thịt, nặng đến 5 cân (bằng 2,5 kg). Nổi giận, ông tát cho con một cái nên thân và mắng:

    - Ðồ súc sinh, mày ăn cắp của người ta à?

    Trương Bảo Thắng oà lên khóc, kêu oan, kể rằng: Biết cha muốn mua thịt nhưng không đủ tiền nên anh đã nảy ra ý muốn có một miếng thịt, và thế là nó đã đến tay anh, chứ anh hoàn toàn không ăn cắp.

    Còn ngày nay thì Trương Bảo Thắng có thể ra lệnh cho mọi vật xuyên qua giấy, vải, thủy tinh, ván gỗ, thậm chí cả tường bê tông mà không gây ra vết tích để đến tay anh, trước mặt mọi người.

    Trong nhiều lần vui đùa, anh đã cho bạn bè thấy: anh có thể ngồi trong nhà mà làm cho một loạt giày dép để ở cửa "bay" ra bãi cỏ ngoài cổng, làm cho chùm chìa khoá trong túi một bạn "vọt" ra ngoài, đến tay anh; mượn của phòng bên một cái phích mà không cần mở cửa vào, rồi vẫn ngồi nguyên tại chỗ trả lại cái phích vào chỗ cũ. Bạn bè làm một thí nghiệm: Buộc một chiếc chìa khoá vào một cái chuông con và yêu cầu anh di chuyển nó đến một nơi tuỳ ý (làm như thế để dễ phát hiện). Trương Bảo Thắng nhận thí nghiệm, cầm chìa khoá và chuông trong tay, chẳng nói chẳng rằng. Ngồi nói chuyện một lát sau, anh mở tay ra cho mọi người xem: chìa khoá và chuông đã biến mất. Hỏi nó đang ở đâu, anh bảo: ở trong một cái ngăn kéo gần đây. Mọi người kinh ngạc mở ngăn kéo: quả nhiên có chiếc chìa khoá buộc cùng chiếc chuông và càng kinh ngạc hơn khi thấy có thể dùng ý chí điều khiển vật thể xuyên qua gỗ chắc, không có tiếng động, không gây tổn hại, trước sự chứng kiến của nhiều người.

    Trong điều kiện giám sát chặt chẽ của nhiều người, Trương Bảo Thắng có lần ngồi tại chỗ mà đưa một bao gạo nặng khoảng 50 kg từ nhà bên sang phòng đang ngồi mà không hề mở cửa, đục tường...

    Giải thích các hiện tượng như trên, người ta cho rằng đó là do anh đã "phát công" để điều khiển sự vật. Cũng bằng cách "phát công" như thế, Trương Bảo Thắng có thể đang ngồi xem chiếu bóng, biến phim màu thành phim đen trắng, hoặc phim đen trắng thành phim trắng toát.

    Một lần, công diễn ở Quảng Châu, Trương Bảo Thắng đã chứng minh khả năng kỳ diệu của mình qua những việc như:

    - Có thể lấy một tấm giấy bạc (trong thí nghiệm là tiền giấy Áo Môn, tức Ma Cao) đã đặt trong một phong bì niêm phong kỹ, do một khán giả bất kỳ giữ, tấm giấy bạc ấy đúng về cả những chữ số đã in trên đó, lẫn chữ ký, dấu hiệu của người có tiền, và trao lại cho chủ của nó; cho một chút đường vào phong bì đựng tiền nói trên mà không ái biết; đọc được chữ viết trên mẫu giấy người ta đặt trong phong bì đó (những chữ ấy là: Hoan nghênh Trương Bảo Thắng).

    - Có thể lấy được những viên thuốc trong một cái lọ gắn xi, ở trong tay một người được ban tổ chức mời, mà lọ và niêm phong còn nguyên vẹn sau đó lại trả lại vào lọ những viên thuốc đã lấy ra; hoặc lấy ra rồi cho vào lọ đã gắn xin một cánh hoa, một mảnh giấy, một cái kẹo...

    - Làm nguyên vẹn lại một tấm danh thiếp, có mang chữ ký của người có tên trên bưu thiếp sau khi đã nhờ một người tình nguyện nhai nát tấm danh thiếp đó. Khi nhận phần bột nhão đã nhai từ tấm danh thiếp, Bảo Thắng hai lần cho biết còn thiếu, người tình nguyện đã tìm thấy một mẫu vụn đánh rơi, và lần sau một chút còn dính ở răng!

    Xưa nay, người ta vẫn coi đây là chuyện thần thoại. Nhưng bấy giờ, ở Trung Quốc, người ta lại đang chú ý nghiên cứu hiện tượng lạ này ở Bảo Thắng. Hồi nhỏ, gia đình túng bấn có lần không có tiền lấy vé, Trương Bảo Thắng nảy ra ý muốn cùng các bạn vào rạp chiếu bóng xem sao. Bảo Thắng làm cho người soát vé lú lẫn đi bằng ý chí của mình rồi đàng hoàng bước vào rạp chiếu bóng. Có điều anh ta không bao giờ dùng năng lực này cũng như khả năng thu được vật do ý chí, để làm việc xằng bậy. Từ khi nổi tiếng, anh ra sức luyện tập phương pháp này.

    Một lần, một trường đại học ở Ðông Bắc làm thí nghiệm về khả năng này của anh. 40 sinh viên lanh lợi được giao nhiệm vụ canh gác tất cả các cửa ra vào và cửa sổ của hội trường thí nghiệm (có mời nhiều người đến dự để chứng kiến). Hết sức canh giác, các sinh viên này quyết "không để một lỗ nhỏ sơ hở". Có ngờ đâu, anh đã vào hội trường, lúc nào mà họ không hề biết.

    40 sinh viên này chưa chịu, cho rằng Trương Bảo Thắng "có lẽ" lọt qua cửa thông gió ở nhà xí. Và thế là họ xin thử lại; lần này, họ tăng thêm người, cử người gác cả nhà xí, bên nam cũng như bên nữ. Sau khi có hiệu lệnh "Bắt đầu", Trương Bảo Thắng vẫn đứng nói chuyện bình thường với một số người ở cửa ra vào. Nhưng rồi người ta không thấy anh đâu nữa. Thì ra, anh đã lọt qua "bức tường người" bằng phép tàng hình ("phép che mắt") của anh và vào hội trường.

    Gửi lúc 08:12, 20/01/06


    -------

    Xua Tan Mây Mù, Diệt Trừ Vi Khuẩn

    Các nhà khí công có thể phát "ngoại khí" tác động tới khí hậu, điều tiết mưa gió. Những đêm nhiều mây, có người phát công lên trời, có thể làm mây tản ra, ánh trăng bừng sáng. 21 giờ ngày 14-9-1986, khi lớp khí công ở Trường tiểu học số 1 Bắc Kinh do thầy giáo Vương Lực thuộc phái "Ðạo gia long môn" phụ trách vừa kết thúc buổi học, học viên chuẩn bị rời trường, thì trời bỗng nổi sấm chớp, những hạt mưa to rơi lộp bộp, một trận mưa lớn sắp bắt đầu. Vương Lực liền đứng giữa sân trường phát công lên trời, một lát mưa ngừng rơi, sấm chớp không còn nữa. Một giờ sau Vương Lực đoán học viên đã về nhà, liền "thu công". Bầu trời lại nổi sấm chớp, mưa mỗi lúc một to.

    Trong các tối 29-11-1982, 9-9-1984, 10-2-1985, 15-9-1986, tại 4 địa điểm khác nhau ở Thượng Hải và trước sự chứng kiến của các nhóm người khác nhau, Toàn Quan Lương đã nhiều lần phát công lên bầu trời đầy mây, đều có thể làm mây tản ra, mặt trăng toả sáng.

    Nghiên cứu khí công ở Trung Quốc hiện nay đã lan sang ngành trồng trọt. Viện trưởng "Viện khoa học nhân thể" tỉnh Vân Nam là Vương Gia Lâm năm 1982 đã dùng khí công xử lý giống nấm Nhật Bản. Nhóm nấm đối chiếu chiếc lớn nhất nặng 1kg, bình thường 0,5 - 0,8 kg. Nhóm nấm xử lý khí công chiếc lớn nhất nặng 2,52 kg, bình thường 2 kg. Theo tự liệu Nhật Bản, giống này qua xử lý tia laser chiếc lớn nhất chỉ có 1,6 kg. Nấm hương và mộc nhĩ là hai loại thực vật mà khả năng kháng khuẩn mốc xanh tương đối kém. Trong điều kiệm bình thường, chỉ trong 24 giờ đã nhiễm khuẩn. Nhưng mộc nhĩ và nấm hương qua xử lý "ngoại khí", sinh trưởng hơn 60 ngày vẫn chưa nhiễm khuẩn.

    Từ hàng ngàn năm trước đây, người ta đã biết sử dụng "khí" - khái niệm gắn liền với võ thuật - như một phương tiện kỳ diệu nhằm tăng cường, rèn luyện sức khoẻ và chữa bệnh dưới tên gọi quen thuộc: liệu pháp khí công. Những thành công rực rỡ của các nhà khí công nổi tiếng đương đại như Nghiêm Tân, Vương Lực Bình... là những bằng chứng hiển nhiên về sự tồn tại của "khí". Ít "khí" chẳng những không thể nhìn thấy bằng mắt thường mà ngay cả với các dụng cụ vật lý tinh xảo cũng chưa xác định được rõ ràng. Ðến nay, đã và vẫn đang có rất nhiều cuộc tìm kiếm, tranh cãi với mong muốn phát hiện sự thật về "khí".

    Ðối với các nhà ngoại cảm thì "khí" không phải là cái gì đó siêu hình, thần bí, ngược lại, hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng, có thể nắm bắt, điều khiển được. Nhờ sự giúp đỡ của họ, các nhà khoa học Trung Quốc đã tiến hành nhiều thí nghiệm nhằm xác định bản thể vật lý của "khí". Theo các nhà ngoại cảm, "khí" không những chỉ tồn tại trong con người mà có mặt ở khắp nơi, cả trong đất, trong các sinh vật cỏ cây với muôn hình muôn vẻ khác nhau. Khi theo dõi một võ sư phát công, họ thấy những dòng khí mảnh phát ra với màu sắc rực rỡ, chúng có khả năng xuyên qua cả những vật chắn dầy. Ở những người luyện tập khí công lâu năm, ngay cả trong trạng thái bình thường, "khí" cũng toả ra tự nhiên trên đầu như những vầng hào quang mang sắc màu cầu vồng. Ðộ sáng và chiều cao của các vầng hào quang tỉ lệ thuận với tài năng và thời gian, công phu luyện tập của các võ sư. Ðối với những người mới tập đôi khi cũng có vầng hào quang tương tự song màu sắc rất mờ nhạt, hình dạng khó nhận thấy. Những nhà nghiên cứu còn nhận ra giữa màu sắc các quầng sáng và trạng thái tâm lý tình cảm của người đó có một mối liên hệ rõ rệt. Ðất và các loại hoa cỏ cũng chứa trong nó vô số các loại "khí" có màu trắng hoặc tươi snng, đều là "thanh khí", có tác dụng tốt đối với cơ thể con người, còn các loại khí màu sẫm, hay đen (hắc khí) có tác dụng ngược lại. Trao đổi "thanh khí" với môi trường bên ngoài là biện pháp tốt để tăng cường sức khoẻ.

    Khí phân bố trong khắp cơ thể con người theo các đường dây gọi là những mạch kinh lạc mà nơi tiếp nối với bên ngoài là các huyệt. Đó là một bức tranh minh hoạ cho thể trạng sức khoẻ của mỗi người. Màu trắng nhạt của các đường kênh này chứng tỏ sự khoẻ mạnh của cơ thể. Còn nếu một bộ phận nào đó đường kinh lạc đổi màu (chuyển thành màu sẫm hoặc xỉn đen) thì biểu hiện sự trục trặc về bệnh lý tại nơi đó hoặc trạng thái tâm thần "có vấn đề". Bệnh càng nặng thì màu sắc "khí" càng thẫm. Khi ấy, biện pháp chữa trị hữu hiệu nhất là thay thế phần "hắc khí" bằng phần "thanh khí" mới nhờ trao đổi với môi trường bên ngoài thông qua sự giúp đỡ của các nhà khí công, ngoại cảm.


    Vậy thực chất "khí" là gì? Theo các nhà khoa học, đó là một dáng vật chất đặc biệt, mang đầy đủa các đặc tính của vật chất thông thường. Chúng tuân theo nguyên lý "bảo toàn"... không tự nhiên sinh ra mà cũng không tự nhiên mất đi, chỉ chuyển tự dạng này sang dạng khác hoặc truyền tự vật này qua vật khác... Có thể hình dung chúng một cách gần gũi với các vật chất dạng "trường". Các nhà khí công, bằng biện pháp phát công theo nguyên tắc "ý khiển khí" đuổi "hắc khí" ra khỏi cơ thể người bệnh và thế chỗ bằng "thanh khí" của mình (dùng ngoại khí). Cũng có thể thực hiện điều này bằng cách trao đổi khí với các cây cỏ mang khí lành bên ngoài có khả năng dễ cho (nhận) khí. Tập khí công bền bỉ, làm cho khí được lưu thông thường xuyên, kích thước các mạch kinh lạc tăng thêm, sức khoẻ con người sẽ được tăng cường một cách đáng kể và đôi khi cả trạng thái tâm tính bẩm sinh cũng sẽ đổi thay.

    Lý thuyết mà các nhà khoa học đưa ra trên đây đã được minh chứng rất cụ thể qua nhiều ca điều trị bệnh lý đạt kết quả tốt bằng liệu pháp khí công. Song công việc chưa phải là kết thúc mà còn đòi hỏi sự tiếp cận theo hướng có chiều sâu hơn, tương ứng với các cội rễ của khoa học và triết học phương Đông cùng với bao nhiêu hiện tượng kỳ bí khác còn chưa được giải thích.

    Ngày 22-12-1986, tuyết rơi đầy trời Bắc Kinh, rét 5 độ âm. Danh Sinh mặc phong phanh, đi bộ đến trường đại học Thanh Hoa. Anh được mời đến với danh nghĩa cố vấn thứ nhất Hội "khí công". Và tại đây, các nhà bác học của trường đã mời anh tham gia vào một cuộc thử nghiệm kỳ lạ...

    Người ta trao cho Danh Sinh hai bình thí nghiệm trong đó đựng một hỗn hợp khí hyđrô và ôxít cácbon. Theo nguyên tắc, phản ứng hoá học của hỗn hợp chỉ bắt đầu xảy ra dưới áp lực 30 át-mốt-phe và ở nhiệt độ trên 280 độ C hoặc dưới tác động cúa chất xúc tác. Lúc này, áp lực trong bình là 1 át-mốt-phe, còn nhiệt độ trong phòng là 13 độ C. Danh Sinh nhìn vào bình thí nghiệm một lát và nói:

    - Tôi đã tác động xong. Có thể bắt đầu thử nghiệm.
    - Có thật không? Bởi vì tất cả diễn ra trong chưa đầy một phút - Các giáo sư tỏ ra nghi ngờ.

    Danh Sinh cười nhắc lại:

    - Đã xong rồi...

    Lúc này các giáo sư mới đi vào phòng thí nghiệm của khoa hoá.

    Năm phút trôi qua. Trên màn display xuất hiện một biểu đồ đo máy tính điện tử ghi lại xác định phản ứng hoá học đã xảy ra. Thật kỳ lạ: trong điều kiện bình thường dưới tác dụng của ngoại khí, phản ứng hoá học đã xảy ra. Tiếp đó các cán bộ phòng thí nghiệm đã đề nghị Danh Sinh tiến hành tác động ngoại khí vào các vật chất như dung dịch sinh lý học, dung dịch glu-cô, kháng sinh, nhưng ở khoảng cách tăng dần từ một vài mét đến hai nghìn ki-lô-mét. Các thí nghiệm diễn đi diễn lại đến 10 lần trong một tháng, và việc tác động được tiến hành trên 7-8 chế phẩm mà thành phần hoá học của nó dưới tác động của ngoại lực "khí" đã thay đổi rất rõ rệt.

    Ngoại lực "khí" có khả năng làm xảy ra các phản ứng hoá học.

    Trong cơ thể con người, nước chứa tới hơn 65%. Các nghiên cứu khẳng định rằng, ngoại "khí" cũng tác động được vào lượng nước đó trong con người. Nó có thể điều chỉnh và làm thay đổi quá trình sinh hoá trong cơ thể người bệnh, đó cũng chính là nguyên tắc chữa bệnh bằng khí công của Danh Sinh. Mời các bạn hãy chứng kiến một buổi chữa bệnh của Danh Sinh.

    Vào một ngày tháng 6, sân vận động "Sao-đu" ở Bắc Kinh chật ních người xem. Lúc này, một thanh niên gầy gò, vẻ mặt nghiêm nghị bước ra. Anh chỉ nói mấy lời ngắn gọn, lập tức sân vận động im phăng phắc.

    Nhiều người vô cùng ngạc nhiên. Sức mạnh nào trong những lời nói đó bắt hàng vạn con người phải im bặt? Đó chính là nguồn năng lượng mà nhà khí công nổi tiếng Danh Sinh đã phát ra.

    Sau đó, khi anh bắt đầu tiếp tục nói, trong khán giả có người bỗng nhiên cất tiếng hát, những người khác thì nhảy múa, ai đó nữa thì nức nở khóc hoặc cười hô hố, nghiên bên này, đảo bên kia - nghĩa là tất cả đều biểu hiện một hành động gì rất kỳ lạ.

    Danh Sinh đã nói chuyện liền 5 giờ đồng hồ. Trong thời gian đó, khán giả không một người nào đứng dậy đi tiểu tiện, không ai bỏ ra ngoài, không ai muốn ăn, uống gì cả... Về sau, người ta biết rằng, tất cả những điều đó là do tác động năng lượng tâm lý của nhà khí công Danh Sinh.

    Danh Sinh bắt đầu tập khí công từ lúc còn nhỏ. Sau khi tốt nghiệp Viện Y học Trung Quốc ở thành phố Tren-du, Danh Sinh đã kết hợp thành co6ng y học Trung Quốc, khí công và khả năng năng lượng sinh học của mình, chữa được nhiều bệnh nặng và nan y. Hàng nghìn người bệnh từ trong nước và nước ngoài đã tìm đến Danh Sinh. Danh Sinh đã biểu diễn trước hàng nghìn khán giả phương pháp chữa bệnh nguyên thủy do anh áp dụng, đó là phương pháp chữa bệnh từ xa mà ta còn gọi là thần giao cách cảm.
    Cụ ông “chê” nước chỉ uống mỗi rượu




    (Ảnh minh họa -friedmanarchives)

    70 tuổi nhưng một cụ ông ở Trung Quốc vẫn khỏe như “vâm”. Bí quyết giữ sức khỏe của ông là chỉ uống mỗi rượu và bia chứ nhất quyết không uống thêm một loại đồ uống nào khác, kể cả nước trong vòng 15 qua.

    Cụ ông tên Zhao Fangying ở Shenyang, tỉnh Liaoning, Trung Quốc kể rằng: “Tôi không thể ngủ được nếu uống một cốc nước còn nếu uống rượu thì tinh thần thoải mái, cảm thấy yêu đời hơn”.

    Người ở cùng phòng với ông tại trung tâm giành cho người già rất ghen tỵ với ông Fangying vì cụ này đã phải bỏ rượu vì lý do sức khỏe thế mà suốt ngày thấy ông Fangying uống rượu.
     
  2. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Con người vẫn là một điều bí ẩn

    Như chúng ta đều biết, tiềm năng của con người thật là phong phú và đa dạng, để có thể phát hiện và phát triển nó thành 1 nhân tố trong con người của chúng ta, vấn đề đặt ra ở đây là tìm đâu ra tiềm năng thật sự con người của mình, với nhân trắc học, dự đoán học, khả năng tìm ra tiềm năng của con người là hoàn toàn có thể, những danh nhân, vĩ nhân trên thế giới khi sinh ra họ cũng như chúng ta, phải chăng do số mệnh họ đã là 1 người như vậy, số mệnh thật khó nói hết được, có thể nói con người sinh ra đã có số mệnh rồi, " sông núi khó mà di chuyển, tính mạng khó mà thay đổi", câu nói trên khẳng định con người ta sinh ra khó mà thay đổi số mệnh, vậy những người khi biết mình số mệnh không tốt thì sao,chờ đợi, hy vọng rồi sao nữa dẫn đến chán nản à, là một người thiết thực với cuộc sống, ở đây chúng ta không bàn về số mệnh, chúng ta nên quan tâm tính thực tế hiện tại, tìm đâu ra tiềm năng tìm ẩn của mình để phát huy nó để mình trở nên một con người hữu dụng,chúng ta không thể nói mệnh tôi không làm được gì cả, đó là một câu nói phủ nhận trách nhiệm với cuộc sống, với người thân gia đình và xã hội,con người tự họ cũng không biết con người thật của mình nữa nói chi là tiềm năng tiềm ẩn, vậy để làm gì thức tỉnh khả năng của mình, ở đây có mấy vấn đề cần đặt ra :
    - Thứ nhất làm nên khả năng tiềm ẩn của ta là tự ta làm nên nó.
    - Thứ hai là yếu tố ngoại vi ( do tác động từ bên ngoài )
    - Thứ ba là do bạn bè, gia đình, xã hội thúc đẩy ta.
    - Còn 1 yếu tố nữa là yếu tố tâm linh, luật nhân quả ( ở đây chúng ta không bàn).
    Nói tự ta làm điều kỳ diệu lên chính ta thật là không thể, ở đây cần bàn thêm về số mệnh, cái gọi là " Đức Năng Thắng Số ", một người vào hạn chết tại sao vẫn sống, một người vào hạn giàu sang sao vẫn chết, những người nghiên cứu môn bói toán khi nói vấn đề này thường là " Đức năng thắng số ", vậy thật ra có chuyện đó không, ở đây có thể khẳng định " Có", vậy chúng ta có thể tự tin rằng với quyết tâm làm nên điều kỳ diệu chúng ta sẽ thành công, chúng ta phải có niềm tin, niềm tin đó bắt nguồn từ chính chúng ta, không ai có thể giúp được.
    Ở 1 xã hội không thể có tòan người giàu cũng như tòan người nghèo, không thể có tất cả người tốt và ngươc lại, đây cũng là quy luật sống, phải có kẻ cướp mới có người ngay, phải có người chết mới phát sinh ra người sống mới.Vậy đối với những người cướp giật, giết người, họ có thay đổi được không và nếu họ thay đổi thì thế giới này toàn người tốt hết sao, chúng ta nên biết bản tính của con người là thiện không 1 ai mà tự nhiên đi giết nguời cướp của, đó là quy luật sống, 1 số người nếu có cơ duyên họ sẽ thay đổi, còn những người khác do yếu tố khách quan hay chủ quan họ không thay đổi đổi được chính mình họ tự lún sâu vào con đường tội lõi mà chính họ cũng không hay biết, thường 1 người sắp bị tử hình bạn nghĩ họ nghĩ gì? chỉ có những kẻ bị tâm thần mình mới không biết được họ thôi chứ phần đông là hối hận. Tiềm năng của con người là vấn đề rất quan trọng, chúng ta là những người mai mắn, còn những người chưa thức tỉnh chúng ta hãy giúp họ, dù không là tất cả.
    Thái anh còn nhỏ viết bài góp ý cò gì sai xin các anh chị và các bác chỉ dẫn cho. Chúc vui

    ( Trích bài của Phan Thái Anh trên giao diện cũ)
     
  3. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Con người vẫn là một điều bí ẩn

    Không chỉ là chém đinh chặt sắt...

    Phạm Anh

    Trước đây là Thiên Môn Đạo, và mấy năm nay là Lâm Sơn Động, những môn phái võ của Hà Tây đã trở nên rất nổi tiếng nhờ những công phu ghê người của mình như dùng cổ họng đẩy cong giáo sắt, đập đá tảng vỡ tan trên bụng mà dưới lưng nằm trên mảnh chai vỡ... Nhưng khí công xứ Đoài không chỉ đơn giản là những món chém đinh chặt sắt như vậy.

    Tiếp chúng tôi vào một ngày "rét đậm, rét hại" cuối năm, tại võ đường môn phái Lâm Sơn Động (Quốc Oai - Hà Tây), ông Nguyễn Ngọc Hải - Quyền Chưởng môn phái Lâm Sơn Động - vẫn phong phanh trong bộ võ phục. "Khí tồn tại cả trong vũ trụ và ở trong mỗi con người - ông Hải nói. - Tuy nhiên, sử dụng và phát triển được khí hay không lại tùy vào quá trình tôi luyện, thậm chí là cơ duyên của mỗi người".

    Theo võ sư Hải, phải miệt mài ít nhất 3 - 4 năm mới có được cơ bản công, sau đó, người luyện võ mới bắt đầu học khí công. Điều cơ bản mà võ sư Hải nhắc đi nhắc lại là "phải dùng thần để dẫn khí". Để có được cái thần này, người luyện phải ở trạng thái tĩnh (thiền) để bắt được sự hài hoà của âm dương, ngũ hành và của chính bản thân. Sau đó, người luyện phải biết chuyển hoá khí thành lực. "Phải mất cả chục năm tôi luyện, trình độ khí công mới cơ bản hoàn thành - ông Hải nói. -Khi ấy người ta có thể tùy ý dùng lực ấy để phát kình".

    Ông Hải kể câu chuyện vui: Một lần xảy ra đụng độ, đối thủ hăng máu hai tay lăm lăm 2 chai bia xô đến. Chỉ một cái rùng mình thật nhẹ để tích khí, ông Hải giơ đầu ra đỡ. Cú đập mạnh khiến chai bia vỡ tan, còn đầu ông Hải... vẫn còn. Gã thanh niên sợ đờ ra, và lủi mất.

    Rồi để chứng minh, ông Hải đi một bài quyền để vận khí, chân chùng và dang rộng; hai tay đặt theo phương sấp ngửa; trán và thái dương căng ra; ánh mắt tập trung cực đỉnh. Sau tiếng hét gọn, ông Hải tự đập mạnh thanh gang (dài 80cm, rộng 8cm, dày 2cm) lên đầu. Cú đập mạnh khiến thanh gang gãy làm 3 đoạn và nhanh đến nỗi... chúng tôi không kịp chụp ảnh. Vậy là ông Hải phải biểu diễn lại.

    Sau 2 cú đập gãy 2 thanh gang, ông Hải đưa đầu cho chúng tôi xoa. Không sưng, không đau và thậm chí không có một vết đỏ. Kết thúc miếng thiết đầu công (sắt đập đầu), ông Hải chuyển sang miếng nhãn bì khêu thuỷ (dùng mắt xách nước). Ông Hải dẫn khí vào đôi mắt. Rồi ông tự vạch mắt mình ra, nhét 2 đồng xu đã buộc sẵn dây dù nối với 2 xô nước. Sau cái vuốt nhẹ vào mắt, ông Hải từ từ đứng lên với 2 mí mắt lồi hẳn ra vì chịu lực nặng của 2 xô nước. Cũng một tiếng hét gọn, ông Hải quay vòng tròn làm 2 xô nước văng theo lực ly tâm cực mạnh... (Đây cũng là món ông làm cho khán giả của VTV3, mục "Những chuyện lạ VN" phải rú lên).

    Ông Hải cho biết, người đạt đến trình độ cao về khí công còn cho phép thực hiện những công việc dị thường. Ví dụ như sư phụ Lương Ngọc Huỳnh - nguyên Chưởng môn phái Lâm Sơn Động - biểu diễn giác pháp công với kỷ lục úp bát vào bụng, tống hết khí, tạo môi trường chân không rồi buộc dây cho máy bay đưa lên độ cao 500m và treo giữ cơ thể trong vòng 23 phút. Hay như võ sư Chu Tấn Cường đã từng biểu diễn các động tác cho xe tải nặng vài chục tấn chèn qua người. Ông Lương Ngọc Huỳnh có thể đứng trên 2 bóng điện mà bóng điện không vỡ...

    Luyện khí công không được "đốt cháy giai đoạn". Ở Lâm Sơn Động có trường hợp võ sinh tên là Long, luyện thích đoản ti (dùng yết hầu uốn cong giáo sắt), do nóng vội nên thay vì tập bằng cái đũa tre, anh ta đã tập bằng sắt thật. Hậu quả là bị thủng yết hầu, vĩnh viên không thể luyện được môn này. Hoặc cũng có trường hợp luyện lưu đinh (đóng đinh to 0,8cm xuyên qua da thịt). Nhưng vì trình độ khí công chưa đạt nên sau khi rút đinh ra máu vẫn chảy ròng ròng.

    Theo võ sư Hải, khí công là đỉnh cao sức mạnh trong võ thuật, song đạt đến tâm năng mới chính là đạt đến đỉnh cao võ học. Nhưng trước khi đạt đến đỉnh ấy ông còn muốn luyện chiêu gì nữa? "Tôi muốn dùng bát úp vào bụng để kéo được một toa tàu", ông Hải nói.

    Nguồn: http://www.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(39,123214)
     
  4. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Con người vẫn là một điều bí ẩn

    Khí công và những điều huyền diệuKhí công là một thuật dưỡng sinh, một dạng tu dưỡng tinh thần và luyện tập thể dục đặc biệt, đã có khoảng 2000 năm ở Trung Quốc. Những người luyện tập khí công thành đạt trở thành những người có khả năng siêu phàm. Họ có thể phi thân, nhìn xuyên suốt cơ thể con người, "phát công" làm di chuyển đồ vật, thay đổi thành phần hoá học của vật chất và chữa bệnh không cần thuốc mang đầy tính huyền thoại, nhưng lại là một thực tế.

    Khí Công Huyền Diệu

    Nhiều cơ sở y tế ở Trung Quốc có khoa dùng khí công để chữa bệnh, để gây tê khi mổ; nhiều đơn vị an ninh dùng người có năng lực ngoại cảm đặc biệt để khám phá ra nhiều vụ án quan trọng... nhiều cơ sở nghiên cứu khoa học, hội nghiên cứu khí công học ở trung ương và nhiều thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Trùng Khánh, Quảng Châu... được thành lập.

    Hàng loạt "siêu nhân" nam, nữ về khí công có dịp biểu diễn công khai ở nhiều nơi, nhiều lần, trước đông đảo người xem trong nước và nước ngoài.

    Trương Bảo Thắng là người thành phố Bản Khê, tỉnh Liêu Ninh, là một trong các "siêu nhân" đó.

    Thuở nhỏ Trương Bảo Thắng đã có khả năng đặc biệt. Trong lớp học, ai mất gì, như bút chì, bút máy, khăn tay... cứ tả đặc điểm, màu sắc cho anh ta biết là anh có thể nói ra vật ấy đang ở đâu hoặc do ai lấy một cách tuyệt đối đúng. Bạn học gọi đùa anh là "thần trinh sát nhỏ tuổi." Nhưng thầy giáo thì nghi ngờ: Anh ta không ăn cắp thì làm sao biết rõ ràng như thế? Anh chỉ được được học tới hết bậc tiểu học thì p hải thôi. Lớn lên anh làm giao thông - liên lạc tại một mỏ ở Bản Khê. Một hôm phát thư cho một chàng trai, Bảo Thắng nói: "Người yêu của anh mời đi xem chiếu bóng đây này!" Tưởng Bảo Thắng nói đùa, chàng trai bóc thư ra xem thì đúng là như thế. Nghĩ rằng Bảo Thắng đã bóc trộm thư của mình ra xem, chàng trai liền báo với trưởng ban bảo vệ và tố cáo rằng Trương Bảo Thắng đã vi phạm hiến pháp, xâm phạm thư tín của công dân. Trương Bảo Thắng được mời đến. Anh phân trần rằng không bóc trộm thư mà chỉ vô tình nhìn thấy khi cầm đến thư, và mau mồm mau miệng nói với chàng trai kia biết. Không tin lời anh, trưởng ban bảo vệ kiểm tra ngày khả năng đọc thư qua phong bì của anh bằng cách lấy ngay một công văng còn niêm phong kỹ, giao cho anh, bảo anh đọc. Anh nhìn qua một lát anh cho biết công văn nói về chủ trương sinh đẻ có kế hoạch, mỗi gia đình chỉ nên có một con. Công văn được bóc ra: nội dung đúng như Trương Bảo Thắng vừa nói. Thế là từ "phạm nhân", trở thành "kỳ nhân" của mỏ, của cả vùng, rồi của cả nước.

    Viện y học Trung Quốc tỉnh Liêu Ninh mời anh đến làm thực nghiệm khoa học. Chỉ học đến tiểu học, vả lại không biết gì về y lý Trung Quốc, nhưng tại đây anh có thể nhìn thấy rõ hướng vận động của mạch ẩn sâu trong cơ thể người mà y học Trung Quốc gọi là các kinh và lạc. Các chuyên gia của Viện ghi chép lại, rồi so sánh với những điều miêu tả trong các sách kinh điển thì thấy hoàn toàn giống như vậy, không những thấy kỳ tài của người xưa mà còn thấy cả khả năng kỳ lạ của Bảo Thắng. Trương Bảo Thắng còn có thể thấy màu sắc của kinh và lạc, thậm chí màu sắc kinh lạc, ở từng người: xanh, vàng, hồng. Trước đây, có giáo sư đã dùng phương pháp truyền âm để nghiên cứu sự lan truyền của tính hiệu âm thành qua kinh lạc nhưng mới chỉ quan sát thếy được một đoạn thuộc tứ chi người thường. Tham gia quan sát, anh đã nhìn thấy sự lan truyền ấy, cùng phương hướng của nó ở các bộ phận khác, theo kinh lạc, nhìn thấy rõ ràng lục phủ, ngũ tạng.

    Một lần đến công viên Bắc Lăng ở thành phố Thẩm Dương, bước tới gần tấm bia "hạ mã" cũ còn lại, anh nhìn tấm bia một lát rồi nói với một giáo sư đi cùng: "Dưới bia, có tiền đồng!" Nghe thấy thế, vị giáo sư kia tỏ vẻ không tin và nói: "Tôi chỉ tin khi ông có cách gì lấy được tiền đồng lên đây." Bảo Thắng lẳng lặng "phát công" (sử dụng năng lượng ngoại cảm của mình), đưa tay ra trước mặt, một lát sau: hai đồng tiền cổ, xanh gỉ có vết đất, nằm trong tay!

    (ttvnol.com)
     
  5. cabachlong

    cabachlong New Member

    Tham gia ngày:
    20 Tháng bảy 2006
    Bài viết:
    1,152
    Điểm thành tích:
    0
    Ðề: Con người vẫn là một điều bí ẩn

    Khí công ( tiếp)Việc chỉ dùng ý chí mà thu được những vật thật đã xảy ra ở Trương Bảo Thắng từ khi còn nhỏ tuổi. Hồi ấy, một lần theo cha đi chợ huyện, anh thấy người cha nhìn hàng thịt rất lâu, rồi thở dài, kéo con đi. Chắc chắn là không đủ tiền mua, hai cha con trở về, tay không. Ngờ đâu, đến giữa đường về, người cha thấy tay Trương Bảo Thắng cầm một miếng thịt, nặng đến 5 cân (bằng 2,5 kg). Nổi giận, ông tát cho con một cái nên thân và mắng:

    - Ðồ súc sinh, mày ăn cắp của người ta à?

    Trương Bảo Thắng oà lên khóc, kêu oan, kể rằng: Biết cha muốn mua thịt nhưng không đủ tiền nên anh đã nảy ra ý muốn có một miếng thịt, và thế là nó đã đến tay anh, chứ anh hoàn toàn không ăn cắp.

    Còn ngày nay thì Trương Bảo Thắng có thể ra lệnh cho mọi vật xuyên qua giấy, vải, thủy tinh, ván gỗ, thậm chí cả tường bê tông mà không gây ra vết tích để đến tay anh, trước mặt mọi người.

    Trong nhiều lần vui đùa, anh đã cho bạn bè thấy: anh có thể ngồi trong nhà mà làm cho một loạt giày dép để ở cửa "bay" ra bãi cỏ ngoài cổng, làm cho chùm chìa khoá trong túi một bạn "vọt" ra ngoài, đến tay anh; mượn của phòng bên một cái phích mà không cần mở cửa vào, rồi vẫn ngồi nguyên tại chỗ trả lại cái phích vào chỗ cũ. Bạn bè làm một thí nghiệm: Buộc một chiếc chìa khoá vào một cái chuông con và yêu cầu anh di chuyển nó đến một nơi tuỳ ý (làm như thế để dễ phát hiện). Trương Bảo Thắng nhận thí nghiệm, cầm chìa khoá và chuông trong tay, chẳng nói chẳng rằng. Ngồi nói chuyện một lát sau, anh mở tay ra cho mọi người xem: chìa khoá và chuông đã biến mất. Hỏi nó đang ở đâu, anh bảo: ở trong một cái ngăn kéo gần đây. Mọi người kinh ngạc mở ngăn kéo: quả nhiên có chiếc chìa khoá buộc cùng chiếc chuông và càng kinh ngạc hơn khi thấy có thể dùng ý chí điều khiển vật thể xuyên qua gỗ chắc, không có tiếng động, không gây tổn hại, trước sự chứng kiến của nhiều người.

    Trong điều kiện giám sát chặt chẽ của nhiều người, Trương Bảo Thắng có lần ngồi tại chỗ mà đưa một bao gạo nặng khoảng 50 kg từ nhà bên sang phòng đang ngồi mà không hề mở cửa, đục tường...

    Giải thích các hiện tượng như trên, người ta cho rằng đó là do anh đã "phát công" để điều khiển sự vật. Cũng bằng cách "phát công" như thế, Trương Bảo Thắng có thể đang ngồi xem chiếu bóng, biến phim màu thành phim đen trắng, hoặc phim đen trắng thành phim trắng toát.

    Một lần, công diễn ở Quảng Châu, Trương Bảo Thắng đã chứng minh khả năng kỳ diệu của mình qua những việc như:

    - Có thể lấy một tấm giấy bạc (trong thí nghiệm là tiền giấy Áo Môn, tức Ma Cao) đã đặt trong một phong bì niêm phong kỹ, do một khán giả bất kỳ giữ, tấm giấy bạc ấy đúng về cả những chữ số đã in trên đó, lẫn chữ ký, dấu hiệu của người có tiền, và trao lại cho chủ của nó; cho một chút đường vào phong bì đựng tiền nói trên mà không ái biết; đọc được chữ viết trên mẫu giấy người ta đặt trong phong bì đó (những chữ ấy là: Hoan nghênh Trương Bảo Thắng).

    - Có thể lấy được những viên thuốc trong một cái lọ gắn xi, ở trong tay một người được ban tổ chức mời, mà lọ và niêm phong còn nguyên vẹn sau đó lại trả lại vào lọ những viên thuốc đã lấy ra; hoặc lấy ra rồi cho vào lọ đã gắn xin một cánh hoa, một mảnh giấy, một cái kẹo...

    - Làm nguyên vẹn lại một tấm danh thiếp, có mang chữ ký của người có tên trên bưu thiếp sau khi đã nhờ một người tình nguyện nhai nát tấm danh thiếp đó. Khi nhận phần bột nhão đã nhai từ tấm danh thiếp, Bảo Thắng hai lần cho biết còn thiếu, người tình nguyện đã tìm thấy một mẫu vụn đánh rơi, và lần sau một chút còn dính ở răng!

    Xưa nay, người ta vẫn coi đây là chuyện thần thoại. Nhưng bấy giờ, ở Trung Quốc, người ta lại đang chú ý nghiên cứu hiện tượng lạ này ở Bảo Thắng. Hồi nhỏ, gia đình túng bấn có lần không có tiền lấy vé, Trương Bảo Thắng nảy ra ý muốn cùng các bạn vào rạp chiếu bóng xem sao. Bảo Thắng làm cho người soát vé lú lẫn đi bằng ý chí của mình rồi đàng hoàng bước vào rạp chiếu bóng. Có điều anh ta không bao giờ dùng năng lực này cũng như khả năng thu được vật do ý chí, để làm việc xằng bậy. Từ khi nổi tiếng, anh ra sức luyện tập phương pháp này.

    Một lần, một trường đại học ở Ðông Bắc làm thí nghiệm về khả năng này của anh. 40 sinh viên lanh lợi được giao nhiệm vụ canh gác tất cả các cửa ra vào và cửa sổ của hội trường thí nghiệm (có mời nhiều người đến dự để chứng kiến). Hết sức canh giác, các sinh viên này quyết "không để một lỗ nhỏ sơ hở". Có ngờ đâu, anh đã vào hội trường, lúc nào mà họ không hề biết.

    40 sinh viên này chưa chịu, cho rằng Trương Bảo Thắng "có lẽ" lọt qua cửa thông gió ở nhà xí. Và thế là họ xin thử lại; lần này, họ tăng thêm người, cử người gác cả nhà xí, bên nam cũng như bên nữ. Sau khi có hiệu lệnh "Bắt đầu", Trương Bảo Thắng vẫn đứng nói chuyện bình thường với một số người ở cửa ra vào. Nhưng rồi người ta không thấy anh đâu nữa. Thì ra, anh đã lọt qua "bức tường người" bằng phép tàng hình ("phép che mắt") của anh và vào hội trường.

    Gửi lúc 08:12, 20/01/06


    -------

    Xua Tan Mây Mù, Diệt Trừ Vi Khuẩn

    Các nhà khí công có thể phát "ngoại khí" tác động tới khí hậu, điều tiết mưa gió. Những đêm nhiều mây, có người phát công lên trời, có thể làm mây tản ra, ánh trăng bừng sáng. 21 giờ ngày 14-9-1986, khi lớp khí công ở Trường tiểu học số 1 Bắc Kinh do thầy giáo Vương Lực thuộc phái "Ðạo gia long môn" phụ trách vừa kết thúc buổi học, học viên chuẩn bị rời trường, thì trời bỗng nổi sấm chớp, những hạt mưa to rơi lộp bộp, một trận mưa lớn sắp bắt đầu. Vương Lực liền đứng giữa sân trường phát công lên trời, một lát mưa ngừng rơi, sấm chớp không còn nữa. Một giờ sau Vương Lực đoán học viên đã về nhà, liền "thu công". Bầu trời lại nổi sấm chớp, mưa mỗi lúc một to.

    Trong các tối 29-11-1982, 9-9-1984, 10-2-1985, 15-9-1986, tại 4 địa điểm khác nhau ở Thượng Hải và trước sự chứng kiến của các nhóm người khác nhau, Toàn Quan Lương đã nhiều lần phát công lên bầu trời đầy mây, đều có thể làm mây tản ra, mặt trăng toả sáng.

    Nghiên cứu khí công ở Trung Quốc hiện nay đã lan sang ngành trồng trọt. Viện trưởng "Viện khoa học nhân thể" tỉnh Vân Nam là Vương Gia Lâm năm 1982 đã dùng khí công xử lý giống nấm Nhật Bản. Nhóm nấm đối chiếu chiếc lớn nhất nặng 1kg, bình thường 0,5 - 0,8 kg. Nhóm nấm xử lý khí công chiếc lớn nhất nặng 2,52 kg, bình thường 2 kg. Theo tự liệu Nhật Bản, giống này qua xử lý tia laser chiếc lớn nhất chỉ có 1,6 kg. Nấm hương và mộc nhĩ là hai loại thực vật mà khả năng kháng khuẩn mốc xanh tương đối kém. Trong điều kiệm bình thường, chỉ trong 24 giờ đã nhiễm khuẩn. Nhưng mộc nhĩ và nấm hương qua xử lý "ngoại khí", sinh trưởng hơn 60 ngày vẫn chưa nhiễm khuẩn.

    Từ hàng ngàn năm trước đây, người ta đã biết sử dụng "khí" - khái niệm gắn liền với võ thuật - như một phương tiện kỳ diệu nhằm tăng cường, rèn luyện sức khoẻ và chữa bệnh dưới tên gọi quen thuộc: liệu pháp khí công. Những thành công rực rỡ của các nhà khí công nổi tiếng đương đại như Nghiêm Tân, Vương Lực Bình... là những bằng chứng hiển nhiên về sự tồn tại của "khí". Ít "khí" chẳng những không thể nhìn thấy bằng mắt thường mà ngay cả với các dụng cụ vật lý tinh xảo cũng chưa xác định được rõ ràng. Ðến nay, đã và vẫn đang có rất nhiều cuộc tìm kiếm, tranh cãi với mong muốn phát hiện sự thật về "khí".

    Ðối với các nhà ngoại cảm thì "khí" không phải là cái gì đó siêu hình, thần bí, ngược lại, hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng, có thể nắm bắt, điều khiển được. Nhờ sự giúp đỡ của họ, các nhà khoa học Trung Quốc đã tiến hành nhiều thí nghiệm nhằm xác định bản thể vật lý của "khí". Theo các nhà ngoại cảm, "khí" không những chỉ tồn tại trong con người mà có mặt ở khắp nơi, cả trong đất, trong các sinh vật cỏ cây với muôn hình muôn vẻ khác nhau. Khi theo dõi một võ sư phát công, họ thấy những dòng khí mảnh phát ra với màu sắc rực rỡ, chúng có khả năng xuyên qua cả những vật chắn dầy. Ở những người luyện tập khí công lâu năm, ngay cả trong trạng thái bình thường, "khí" cũng toả ra tự nhiên trên đầu như những vầng hào quang mang sắc màu cầu vồng. Ðộ sáng và chiều cao của các vầng hào quang tỉ lệ thuận với tài năng và thời gian, công phu luyện tập của các võ sư. Ðối với những người mới tập đôi khi cũng có vầng hào quang tương tự song màu sắc rất mờ nhạt, hình dạng khó nhận thấy. Những nhà nghiên cứu còn nhận ra giữa màu sắc các quầng sáng và trạng thái tâm lý tình cảm của người đó có một mối liên hệ rõ rệt. Ðất và các loại hoa cỏ cũng chứa trong nó vô số các loại "khí" có màu trắng hoặc tươi snng, đều là "thanh khí", có tác dụng tốt đối với cơ thể con người, còn các loại khí màu sẫm, hay đen (hắc khí) có tác dụng ngược lại. Trao đổi "thanh khí" với môi trường bên ngoài là biện pháp tốt để tăng cường sức khoẻ.

    Khí phân bố trong khắp cơ thể con người theo các đường dây gọi là những mạch kinh lạc mà nơi tiếp nối với bên ngoài là các huyệt. Đó là một bức tranh minh hoạ cho thể trạng sức khoẻ của mỗi người. Màu trắng nhạt của các đường kênh này chứng tỏ sự khoẻ mạnh của cơ thể. Còn nếu một bộ phận nào đó đường kinh lạc đổi màu (chuyển thành màu sẫm hoặc xỉn đen) thì biểu hiện sự trục trặc về bệnh lý tại nơi đó hoặc trạng thái tâm thần "có vấn đề". Bệnh càng nặng thì màu sắc "khí" càng thẫm. Khi ấy, biện pháp chữa trị hữu hiệu nhất là thay thế phần "hắc khí" bằng phần "thanh khí" mới nhờ trao đổi với môi trường bên ngoài thông qua sự giúp đỡ của các nhà khí công, ngoại cảm.


    Vậy thực chất "khí" là gì? Theo các nhà khoa học, đó là một dáng vật chất đặc biệt, mang đầy đủa các đặc tính của vật chất thông thường. Chúng tuân theo nguyên lý "bảo toàn"... không tự nhiên sinh ra mà cũng không tự nhiên mất đi, chỉ chuyển tự dạng này sang dạng khác hoặc truyền tự vật này qua vật khác... Có thể hình dung chúng một cách gần gũi với các vật chất dạng "trường". Các nhà khí công, bằng biện pháp phát công theo nguyên tắc "ý khiển khí" đuổi "hắc khí" ra khỏi cơ thể người bệnh và thế chỗ bằng "thanh khí" của mình (dùng ngoại khí). Cũng có thể thực hiện điều này bằng cách trao đổi khí với các cây cỏ mang khí lành bên ngoài có khả năng dễ cho (nhận) khí. Tập khí công bền bỉ, làm cho khí được lưu thông thường xuyên, kích thước các mạch kinh lạc tăng thêm, sức khoẻ con người sẽ được tăng cường một cách đáng kể và đôi khi cả trạng thái tâm tính bẩm sinh cũng sẽ đổi thay.

    Lý thuyết mà các nhà khoa học đưa ra trên đây đã được minh chứng rất cụ thể qua nhiều ca điều trị bệnh lý đạt kết quả tốt bằng liệu pháp khí công. Song công việc chưa phải là kết thúc mà còn đòi hỏi sự tiếp cận theo hướng có chiều sâu hơn, tương ứng với các cội rễ của khoa học và triết học phương Đông cùng với bao nhiêu hiện tượng kỳ bí khác còn chưa được giải thích.

    Ngày 22-12-1986, tuyết rơi đầy trời Bắc Kinh, rét 5 độ âm. Danh Sinh mặc phong phanh, đi bộ đến trường đại học Thanh Hoa. Anh được mời đến với danh nghĩa cố vấn thứ nhất Hội "khí công". Và tại đây, các nhà bác học của trường đã mời anh tham gia vào một cuộc thử nghiệm kỳ lạ...

    Người ta trao cho Danh Sinh hai bình thí nghiệm trong đó đựng một hỗn hợp khí hyđrô và ôxít cácbon. Theo nguyên tắc, phản ứng hoá học của hỗn hợp chỉ bắt đầu xảy ra dưới áp lực 30 át-mốt-phe và ở nhiệt độ trên 280 độ C hoặc dưới tác động cúa chất xúc tác. Lúc này, áp lực trong bình là 1 át-mốt-phe, còn nhiệt độ trong phòng là 13 độ C. Danh Sinh nhìn vào bình thí nghiệm một lát và nói:

    - Tôi đã tác động xong. Có thể bắt đầu thử nghiệm.
    - Có thật không? Bởi vì tất cả diễn ra trong chưa đầy một phút - Các giáo sư tỏ ra nghi ngờ.

    Danh Sinh cười nhắc lại:

    - Đã xong rồi...

    Lúc này các giáo sư mới đi vào phòng thí nghiệm của khoa hoá.

    Năm phút trôi qua. Trên màn display xuất hiện một biểu đồ đo máy tính điện tử ghi lại xác định phản ứng hoá học đã xảy ra. Thật kỳ lạ: trong điều kiện bình thường dưới tác dụng của ngoại khí, phản ứng hoá học đã xảy ra. Tiếp đó các cán bộ phòng thí nghiệm đã đề nghị Danh Sinh tiến hành tác động ngoại khí vào các vật chất như dung dịch sinh lý học, dung dịch glu-cô, kháng sinh, nhưng ở khoảng cách tăng dần từ một vài mét đến hai nghìn ki-lô-mét. Các thí nghiệm diễn đi diễn lại đến 10 lần trong một tháng, và việc tác động được tiến hành trên 7-8 chế phẩm mà thành phần hoá học của nó dưới tác động của ngoại lực "khí" đã thay đổi rất rõ rệt.

    Ngoại lực "khí" có khả năng làm xảy ra các phản ứng hoá học.

    Trong cơ thể con người, nước chứa tới hơn 65%. Các nghiên cứu khẳng định rằng, ngoại "khí" cũng tác động được vào lượng nước đó trong con người. Nó có thể điều chỉnh và làm thay đổi quá trình sinh hoá trong cơ thể người bệnh, đó cũng chính là nguyên tắc chữa bệnh bằng khí công của Danh Sinh. Mời các bạn hãy chứng kiến một buổi chữa bệnh của Danh Sinh.

    Vào một ngày tháng 6, sân vận động "Sao-đu" ở Bắc Kinh chật ních người xem. Lúc này, một thanh niên gầy gò, vẻ mặt nghiêm nghị bước ra. Anh chỉ nói mấy lời ngắn gọn, lập tức sân vận động im phăng phắc.

    Nhiều người vô cùng ngạc nhiên. Sức mạnh nào trong những lời nói đó bắt hàng vạn con người phải im bặt? Đó chính là nguồn năng lượng mà nhà khí công nổi tiếng Danh Sinh đã phát ra.

    Sau đó, khi anh bắt đầu tiếp tục nói, trong khán giả có người bỗng nhiên cất tiếng hát, những người khác thì nhảy múa, ai đó nữa thì nức nở khóc hoặc cười hô hố, nghiên bên này, đảo bên kia - nghĩa là tất cả đều biểu hiện một hành động gì rất kỳ lạ.

    Danh Sinh đã nói chuyện liền 5 giờ đồng hồ. Trong thời gian đó, khán giả không một người nào đứng dậy đi tiểu tiện, không ai bỏ ra ngoài, không ai muốn ăn, uống gì cả... Về sau, người ta biết rằng, tất cả những điều đó là do tác động năng lượng tâm lý của nhà khí công Danh Sinh.

    Danh Sinh bắt đầu tập khí công từ lúc còn nhỏ. Sau khi tốt nghiệp Viện Y học Trung Quốc ở thành phố Tren-du, Danh Sinh đã kết hợp thành co6ng y học Trung Quốc, khí công và khả năng năng lượng sinh học của mình, chữa được nhiều bệnh nặng và nan y. Hàng nghìn người bệnh từ trong nước và nước ngoài đã tìm đến Danh Sinh. Danh Sinh đã biểu diễn trước hàng nghìn khán giả phương pháp chữa bệnh nguyên thủy do anh áp dụng, đó là phương pháp chữa bệnh từ xa mà ta còn gọi là thần giao cách cảm.



    ( ttvnol.com)
     

Chia sẻ trang này